Qua mấy ngày thuận buồm xuôi gió khi nhận chức tổng quản Kính Sựphòng, mọi người đang từ hết lòng nịnh bợ Nguyễn Chiêu Hỉ biến hóa nhanh chóng trở thành tâm thần tan rã, cứ thấy nàng là như “chuột chạy quađường, đuổi đánh không tha”.
Càng tệ hơn khi hôm nay nàng mới không lưu ý một chút, đã bị kéo vào Mẫu Đơn điện.
“Nguyễn tổng quản, ngươi nhưng tốt nhất nên giải thích rõ cho bổn cung chuyện an bài sắp xếp hành phòng cho Hoàng Thượng a ?”
Đức Phi khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt sắc bén như dao, làm cho NguyễnChiêu Hỉ quỳ gối trên đại điện thấy như bản thân bị chém thành trămmảnh.
“Hồi bẩm nương nương, gần đây vì chuyện lũ lụt ở phía nam cho nên tạm thời Hoàng Thượng vô tâm với chuyện hành phòng, thị tẩm.” Giờ phút nàyNguyễn Chiêu Hỉ chỉ còn biết đáp theo sự thật, sự khôn khéo, nhanh mồmnhanh miệng ngày thường biến đi đâu mất.
Đều do Tiểu Song Tử! Làm hại nàng cứ vừa mở mắt là trong đầu đều nghĩ đến khuôn mặt hắn, môi hắn, còn có nụ cười của hắn mới đáng giận làmsao, tà mị lại làm nàng tim đập nhanh hơn…… Đáng giận! Hiện tại họa đãmuốn ở trước mắt, nàng lại vẫn còn có thể phân tâm nghĩ đến hắn, thật sự là không cứu nổi !
“Phải không? Bản cung không phải là muốn thay Hoàng Thượng phân ưu,giải lao ? Ngươi- Cái tên nô tài này ngay cả đến chuyện nàycũng khôngthể an bài, lưu ngươi lại còn có thể làm cái gì?” Đức Phi mắt đẹp lạnhbăng, khẽ quát một tiếng, dáng vẻ vô cùng uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-yeu-tien-cua-ta-hoang/1947069/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.