“Như vậy, ai gia cũng bớt lo.” Mộ Dung Tịnh gật đầu nâng chung trà lên dùng nắp nhẹ nhàng gạt lá trà trôi nổi, chân mày gọn gàng cực kỳ tỉnh xảo hơi nhíu lại.
“Trà nô tì pha không hợp với khẩu vị của mẫu hậu?” Ôn Tình vẫn mỉm cười yêntĩnh ngồi bên cạnh thấy vẻ mặt Thái hậu như vậy vội vàng lên tiếng hỏi.
“Tình Quý phi không cần khẩn trương, trà do ngươi pha luôn luôn hợp tính aigia.” Mộ Dung Tịnh đặt ly trà xuống ngước mắt nhìn về phía Ôn Noãn,giọng nói rất có chiều sâu: “Hàn Vương chiến công hiển hách là rường cột của nước nhà, ngày đó trong trận chiến với nước Kim, đối phương maiphục, hắn bị thương rất nặng, mắt thấy thân thể ngày càng sa sút, mỗilần ai gia nghe tin Hàn Vương phủ truyền đến lại nằm ngồi khó yên, nhưng không thể ra sức, cũng may Không Trí đại sư phương trượng chùa Hộ Quốcchỉ điểm cho ai gia, nói là Hàn Vương gia có một vị Vương phi định mệnhcó thể giúp hắn vượt qua kiếp nạn này, cũng cho ai gia ngày sinh thángđẻ của nàng.” Lời nói đến đây ý tứ đã sáng tỏ, bà khẽ thở dài, “Lúc ấyai gia còn chưa yên tâm, nhưng giờ thấy Vương gia chuyển biến tốt, tảngđá nặng trong lòng ai gia cũng coi như thoáng rơi xuống đất, chỉ cóđiều...” Bà kéo tay Ôn Noãn đặt lên tay mình, khẽ vỗ vỗ mu bàn tay củaÔn Noãn, “Vương gia vì nước lao tâm lao lực, bây giờ tuổi đã không nhỏ,ngươi có thể phải cố gắng nhiều một chút, sớm cho hắn thêm hài nhi, nhưthế, ai gia mới xem như thật yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-luoi-co-doc/179274/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.