Editor: Puck - Diễn đàn
Cố Thần Vũ không đợi nàng nói hết lời, trực tiếp giật lấy nước thuốc trong tay nàng uống hết, tròng mắt lạnh lẽo nhìn nàng, “Cứu nàng ấy!”
Mắt Quân Dập Hàn phức tạp nhìn hắn, trong lòng không thể phủ nhận, hắn ta yêu tiểu Noãn không ít hơn hắn.
Ánh Văn kinh ngạc nhìn tay trống không, lại chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía hắn, bỗng nhiên bộc phát ra trận cười to thê lương, nước mắt nơi khóe mắt không ngừng chảy xuống.
Nàng gật đầu một cái, giọng nói mang theo khàn khàn nói: “Được, cứu, ta cứu nàng ta.”
Nàng lảo đảo tiến lên kéo Ôn Noãn từ trong ngực Quân Dập Hàn ra, đưa khuỷu tay về phía môi nàng ta, tay phải đồng thời lấy hoa đỉnh ra, vầng sáng nhàn nhạt bao phủ nàng và Ôn Noãn đồng thời ngăn cách người khác.
Quân Dập Hàn lo lắng nhìn về phía Ôn Noãn vẫn hút cổ tay Ánh Văn, Mạnh Cô Nhiễm và Cố Thần Vũ đều chăm chú nhìn vào tình huống trong vầng sáng. Bọn họ định tiến lên, lại bị vầng sáng ngăn cản bên ngoài.
Lúc này những người khác cũng lục tục chạy tới, thấy tình cảnh này ai cũng không lên tiếng, chỉ nín thở ngưng khí cùng đợi.
Sắc mặt Ánh Văn dần tái nhợt, ước chừng qua nửa khắc đồng hồ, nàng đưa tay đánh về phía bụng Ôn Noãn, cổ họng Ôn Noãn căng thẳng, phun ra một con sâu lớn chừng đầu móng tay cái, vẻ mặt điên cuồng dần bình tĩnh lại. Người bên ngoài vầng sáng cũng cùng thở phào nhẹ nhõm.
“Tại sao lại đột nhiên cứu ta?” Ôn Noãn bình thường trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-luoi-co-doc/1565594/quyen-3-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.