Editor: Puck - Diễn đàn
“Mấy ngày gần đây bên chỗ Mộ Dung Tịnh có tin tức gì không?” Nàng hỏi.
“Từ sau khi ngài ngủ mê man thì không có tin tức gì.”
Quả thế, nếu như vậy… Như vậy sao nàng không tương kế tựu kế. Bên môi Ôn Noãn dâng lên ý cười có thâm ý khác.
“Các chủ, hôm nay ngài thật sự muốn gặp Mộ Dung Thành? Thân thể ngài còn suy yếu như vậy…” Giọng nói của nàng mang theo chút chần chừ nói, “Nếu Mạnh công tử biết được, sợ rằng sẽ không đồng ý với ngài.”
“Chỉ xuống dưới lầu nói mấy lời mà thôi, cũng không phải đi làm chuyện gì phí công phí sức. Còn nữa, mấy ngày gần đây Mạnh Cô Nhiễm như thần long thấy đầu không thấy đuôi, chỉ cần ngươi không nói, sao hắn biết được.”
“Nhưng mà…”
“Yên tâm, ta chỉ gặp hắn một chút, cầm món đồ trong tay hắn nhân tiện giả bộ mà thôi, không có gì khác biệt với nghỉ ngơi.”
“…” Có thể nói chuyện gài bẫy người ta như chuyện đương nhiên, trên đời này trừ Các chủ ra cũng không có mấy người.
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Trong phòng bao ở Túy Tiên lâu, Mộ Dung Thành với mặt mũi hơi trầm xuống sải bước mà vào, đang định làm khó dễ với Mẫn Tư, nhưng khi nhìn thấy hắn nắm quyền cúi thấp người ho khan, quanh người lộ ra vẻ bệnh tật hơi thở yếu ớt khó có thể che giấu, vẻ mặt hơi kinh ngạc hỏi: “Hữu thừa đây là trong lúc trở về nước xử lý sự vụ đã bị thương?”
“Thái tử mời ngồi.” Ôn Noãn nâng tay làm động tác “Mời”.
Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-luoi-co-doc/1565564/quyen-3-chuong-9-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.