Editor: Puck - Diễn đàn
Bởi vì có Viêm đỉnh tương trợ, chế thuốc tất nhiên làm ít công to, chỉ trong năm ba canh giờ, thuốc Mạnh Cô Nhiễm cần có đã luyện thành tất cả, Ôn Noãn lấy thuốc ra đặt trong khay phỉ thúy, đang định cho vô lọ, xoay người lại thấy Mạnh Cô Nhiễm chẳng biết từ lúc nào đã đứng ở phía sau mình, suýt chút nữa hoảng hốt đến làm rớt đồ trong khay phỉ thúy xuống.
Tầm mắt Mạnh Cô Nhiễm quét qua viên thuốc đỏ tươi như anh đào trong khay, duỗi ngón tay nhặt một viên bỏ vào trong miệng, cuối cùng bình luận: “Không hổ là thuốc do Viêm đỉnh luyện ra, tư vị ăn vào thật sự khác nhau rất lớn.” Dứt lời, nhìn cũng không nhìn vẻ mặt đen thui âm trầm của Ôn Noãn, tự bưng lấy khay phỉ thúy từ trong tay nàng đi tới bên cạnh giường êm nằm nghiêng xuống, đầu ngón tay nhón lấy từng viên thuốc trong khay thong thả ung dung ăn như ăn đường đậu *.
(*) đường đậu: kẹo ngọt hình hạt đậu (jelly belly)
“Mạnh Cô Nhiễm, đây là địa bàn của ta.” Ôn Noãn nhẫn nhịn cuối cùng không nhịn được, nắm quyền cảnh cáo.
“Cho nên?” Khóe môi hắn nhếch lên cười, mặt mày nghiêng nghiêng khẽ nâng, câu hồn nhiếp phách nhìn nàng.
“Cho nên ngươi không mời tự đến thì cũng thôi đi, hôm nay còn giống như rảnh rỗi nằm trên giường của ta ăn độc dược ta luyện chế, ngươi có tự nghĩ lại coi cử chỉ của ngươi có chỗ nào không ổn không?” Ôn Noãn nhìn vẻ mặt vô tội lại quyến rũ này của hắn, đầu choáng váng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-luoi-co-doc/1565542/quyen-2-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.