Editor: Puck - Diễn đàn
Xe ngựa vừa mới vào địa giới Trừ Châu không bao lâu, khi đi qua một cánh rừng cây nhỏ thì bị mấy chục người áo đen vây lấy, một người áo đen cầm đầu tiến lên cung kính nói: “Điện hạ, mời theo thuộc hạ hồi cung.”
Sở Hoan nhíu mày ghét bỏ nhìn người tới, “Bản Điện hạ nhìn các ngươi lũ theo đuôi này liền ghét.”
“Thuộc hạ cũng chỉ phụng mệnh làm việc, kính xin Điện hạ đừng làm khó thuộc hạ.”
“Nếu bản Điện hạ không theo các ngươi trở về…” Hắn nói nửa chừng rồi dừng lại, tròng mắt đảo tròn, nói với Ôn Noãn, “Hì hì, tam tẩu, nếu mẫu hậu phái người tới đón đệ, vậy đệ không quấy rầy tam ca mà về thẳng luôn, làm phiền tẩu chuyển cáo cho tam ca một tiếng dùm đệ.”
Ôn Noãn nhìn dáng vẻ cười hề hề như trộm kia của hắn sao không thể đoán được ý nghĩ của hắn, tất nhiên sợ đi sẽ bị Quân Dập Hàn phạt, dứt khoát mượn cơ hội này chạy trước rồi. Chẳng qua như vậy cũng tốt, dù sao hiện giờ Quân Dập Hàn và Mộ Dung Tịnh đối địch, do Quân Dập Hàn phái người hộ tống Sở Hoan hồi kinh, chung quy vẫn hơi không ổn. Nghĩ đến đây, nàng cũng thuận nước đẩy thuyền nói: “Vậy dọc đường ngươi chú ý an toàn, cũng đừng chạy trốn nữa, nếu bị ta biết được ngươi lại chạy trốn, đến lúc đó tất nhiên để cho tam ca của ngươi đích thân bắt ngươi trở lại.”
“Tam tẩu yên tâm, đệ bảo đảm, lần này đệ tuyệt đối không trốn.” Sở Hoan thấy Ôn Noãn dễ nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-luoi-co-doc/1565527/quyen-2-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.