“Phu nhân, chúng ta tiếp tục.” Bóng dáng Lạc Phi vừa biến mất, lạnh lẽo trong tròng mắt Quân Dập Hàn cũng trong nháy mắt một lần nữa hóa thành một vũng nước xuân, hắn động tình đang định một lần nữa cúi người xuống, Ôn Noãn lại đỏ mặt đưa tay chống đỡ lồng ngực hắn, “Chàng đứng lên trước.”
Trong giọng nói mềm mại của nàng mang theo nũng nịu càng thêm khơi gợi lên ngọn lửa thiêu đốt trong cơ thể Quân Dập Hàn, nên trực tiếp coi thường lời của nàng, cầm tay của nàng hạ thân thể xuống hôn lên đôi môi sáng bóng đầy đặn như nước của nàng, mà Ôn Noãn lại nhanh hơn một bước nghiêng đầu né tránh.
“Phu nhân.” Khí tức Quân Dập Hàn rối loạn, hơi bất mãn kêu lên.
“Bên ngoài cũng không thiếu dân chúng bị bệnh nặng đang chờ, ta nói cho bọn họ biết ba ngày sau nhất định có thể chữa khỏi ôn dịch, bây giờ thời hạn đã đến, nếu còn không đi ra nữa sẽ xảy ra sai sót.” Ôn Noãn nhìn dáng vẻ uất ức của hắn, nén cười lên tiếng giải thích.
“Vậy thì như thế nào, cũng không trong lúc nhất thời này.” Hắn lại định tiếp tục động tác.
“Vương gia!” Ôn Noãn rất bất đắc dĩ cười nhìn hắn.
Quân Dập Hàn cuối cùng bất đắc dĩ thỏa hiệp trong kiên trì của nàng, ôm nàng trong ngực trong chốc lát ổn định khô nóng trong cơ thể, lúc này mới đứng dậy, kéo nàng cũng đứng lên theo, kéo đến một nửa, tròng mắt sắc sâu thẳm bị cố định trước ngực nàng, Ôn Noãn chỉ cảm thấy ngực chợt lạnh, cúi đầu mới phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-luoi-co-doc/1565450/quyen-1-chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.