“Đúng rồi, ta sao lại quên Vương phi chưa bao giờ bước ra cửa phủ nửa bước, nghĩ đến đúng là nhiều chuyện bên ngoài còn chưa từng nghe nói đến.” Trong tròng mắt của Ngọc Dao dâng lên nụ cười lạnh lùng khinh bỉ, giọng nói mang theo vẻ tỉnh ngộ, thân thể mềm mại của nàng ngồi xuống bên cạnh bàn đá, lúc này mới tiếp tục nói, “Hôm nay lúc Ngọc Dao ra khỏi phủ đi dạo nghe được chút chuyện linh tinh, nhưng lại cảm giác chút chuyện linh tinh này quá mức làm cho người ta kinh ngạc, vì vậy dưới lòng hiếu kỳ thúc giục, lúc này mới ôm lòng thấp thỏm muốn Vương phi xác nhận một chút xem có phải là thật hay không, nếu những lời đồn đại này là giả, về sau Ngọc Dao cũng tiện giải thích giúp Vương phi, để tránh mặc kệ lời đồn tản mạn khắp nơi ảnh hưởng đến danh tiếng của Vương phi.”
“Lời đồn đại?” Tròng mắt Ôn Noãn khẽ mở, nhìn vẻ mặt nàng ta trong vui vẻ tràn đầy châm biếm đang nhìn nàng, chờ nàng chủ động mở miệng hỏi, vẻ mặt cười nhạt nói, “Bên ngoài có lời đồn đại bổn Vương phi xác thực không biết, nhưng bổn Vương phi ngược lại biết một chút, không biết Ngọc Dao cô nương có biết điểm này hay không?”
Nàng bưng ly trà nhấp nhẹ ngụm trà thấm giọng, lại không lên tiếng, tròng mắt khép hờ giống như muốn ngủ, Ngọc Dao chỉ đành phải phối hợp nói: “Không biết Vương phi chỉ điểm nào?”
“Ngọc Dao cô nương đã biết đầu đường cuối phố truyền ra lời đồn đại về bổn Vương phi ––” Tròng mắt nàng khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-luoi-co-doc/1565440/quyen-1-chuong-87-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.