Không lâu lắm, Ôn Noãn được dẫn đến Ngự thư phòng, nhưng nàng gần như liếc mắt cũng không liếc về phía Quân Hạo Thiên đang ngồi cao thẳng tắp ở trước Ngự án, mỉm cười chạy về phía Quân Dập Hàn trong tròng mắt mang cười ngắm nhìn lại.
...
Đối với chuyện Tinh Quý phi trúng độc, từ đầu đến cuối Quân Dập Hàn đều không mở miệng hỏi một chút nào, ngược lại Ôn Noãn lại chủ động mở miệng giải thích, “Ta không hạ độc.” Lời giải thích vừa ra khỏi miệng thì nàng sững sờ trong lòng, nàng không giải thích được mình giải thích làm cái gì, thật là làm điều thừa.
Nhưng Quân Dập Hàn lại ôm lấy nàng dịu dàng nói: “Vi phu biết, vi phu chưa bao giờ hoài nghi phu nhân nửa phần.”
“Chàng cứ tin tưởng ta như vậy?” Khóe môi Ôn Noãn mỉm cười, chân mày khẽ nhếch liếc xéo hắn.
“Ừmh.” Tròng mắt của hắn đậm hơn gần như khiến cho nàng hãm sâu, giống như cam kết nói, “Cho dù xảy ra chuyện gì, vi phu đều tin tưởng phu nhân.”
Ôn Noãn vốn chỉ tùy ý nói một câu nói đùa, lại không ngờ nhận được hắn trịnh trọng trả lời nàng như vậy, trong lòng sửng sốt rồi lại không kiềm chế được tràn ra chút ngọt ngào, môi nàng không tự chủ khẽ câu, nói, “Vương gia đây coi như là cam kết?”
“Ừ...” Hắn hơi trầm ngâm lại giống như mang theo vài phần suy tư, nói, “Nếu như kèm thêm điều kiện nữa, cũng coi như là cam kết?”
“Cái gì?” Ôn Noãn thuận miệng mà hỏi.
Nhưng nàng vừa dứt lời, trên môi đã có hơi lạnh đặt lên, môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-luoi-co-doc/1565422/quyen-1-chuong-77-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.