Editor: Puck – Diễn đàn Lê Quý Đôn
Diễm Xà, theo tên gọi không khó nhận ra đặc điểm của nó, sinh trưởng ở vùng đất cực nhiệt, thường xuyên lui tới nơi được coi là nóng nhất của đại lục Thiên Phượng – thành Vô Hỏa.
Mà Cổ gia ngụ tại kinh thành Mộ Dung, ôn hòa giống như đất Giang Nam, vốn không thể có Diễm Xà!
Trừ phi… Vì sao mang Diễm Xà đến…
“Uyển Ngưng, tháng trước ngươi có phái người đến thành Vô Hỏa không?!” Không có tí nghi hoặc nào, đây vốn chính là một câu trần thuật, đáy mắt… chỉ chứng cớ trần trụi!
Cổ Uyển Ngưng nhìn khí thế lqd như phong ba sắp đến của Cổ Hạo Nhiên, bề ngoài bình thản nhưng trong lòng nổi lên chút đau đớn.
Mười một năm trước nên biết rõ không phải sao? Hắn vốn là người vô tình, cần gì phải đau lòng? Mặc dù trong đầu viết rõ ràng rằng hắn không đáng giá, nhưng trái tim vẫn giãy dụa cố chấp thương yêu như trước…
Cổ Nhược Phong nhìn Cổ Uyển Ngưng gần như bình thản không thấy đau đớn, thầm than trong lòng, vốn tưởng rằng nàng đã buông xuống, nhưng không ngờ vẫn còn bận tâm, một chữ tình, quả thật đả thương người…
Phong Huyết Lân nắm thật chặt tay Cổ Nhược Phong, hắn đã thấy rõ ràng tình cảm giữa Cổ Uyển Ngưng cùng Cổ Hạo Nhiên, người quá vô tình, hắn, không phải là một trong số đó!
Mười ngón tay đan xen, như muốn chứng minh điều gì.
Khóe miệng Cổ Nhược Phong nhếch lên một đường cong vui sướng: “Là vì sao?” Mắt nhìn Cổ Hạo Nhiên, khinh thường.
Thành Vô Hỏa, tuy là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-dien-cua-vuong-gia-khat-mau/1582519/quyen-1-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.