Editor: Tinh Linh Tuyết
"Cái gì. . . . . ." Cổ Nhược Phong cảm thấy trong nháy mắt đó hình như mìnhđã nghe nhầm rồi, nàng giương mắt nhìn về phía Phong Huyết Lân và CổNhiễm Mặc, chỉ thấy trong đáy mắt bọn họ cũng tràn đầy kinh ngạc.
"Hãy dẫn ta đi cùng đi." Cổ Nhiễm Trần bước lại gần một bước, trong mắt là sự nghiêm túc không chút lay động.
Cổ Nhược Phong nhìn thẳng vào mắt Cổ Nhiễm Trần một lúc lâu: "Cho ta mộtlý do." Nàng không nghĩ ra, nếu Cổ Nhiễm Trần biết mình muốn làm gì, vậy thì cũng nên hiểu Cổ Nhiễm Mặc vừa đi, toàn bộ Cổ gia này sẽ hoàn toàn ở trong tay hắn, hơn nữa cũng không cần phải lo lắng những tình huốngtranh giành gia sản này nọ. Đối với người bình thường mà nói có thể thấy đây là một chuyện cực tốt, vì sao hắn lại không cần?
Vậy cũng chỉ có một khả năng, Cổ Nhiễm Trần hắn không phải là người bình thường!
"Hẳn là nhị di nương phải biết chuyện này." Cổ Nhiễm Trần cũng không nói rõ mà chỉ nhìn về phía Cổ Uyển Ngưng!
Nhất thời, mấy người trong sân nhỏ đều hướng tầm mắt nhìn về phía Cổ UyểnNgưng, rốt cuộc thì nương biết chuyện gì? Dường như có cảm giác chuyệnnày không đơn giản như vậy!
"Trần Nhi, con. . . . . ." Cổ UyểnNgưng chỉ nhìn chằm chằm Cổ Nhiễm Trần, giống như đang hỏi thăm hắn thật sự muốn nói chuyện này?
"Nhị di nương, chuyện này vốn dĩ nên nói từ mười tám năm trước rồi." Khóe miệng Cổ Nhiễm Trần hiện lên một nụcười khổ, đáy mắt tràn đầy cô đơn.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-dien-cua-vuong-gia-khat-mau/1582509/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.