Trời đã tờ mờ sáng, nhưng Cổ Nhược Phong nằm trên giường vẫn không buồn ngủ chút nào, đôi mắt trong trẻo xinh đẹp mê hồn, con ngươi mở to trừng màn trướng, trong đầu không ngừng nghĩ về những gì tên quỷ kia vừa mới nói.
“Huyết Vương vô danh, đêm đó được sinh ra, trời đất đổi màu, bóng đêm hắc ám chỉ chừa lại một vòng huyết nguyệt*, nhuộm đỏ trời đêm, nước lũ bên bờ sông tăng vọt, phá hủy đồng ruộng, núi đá sụp đổ, mọi người trong cả nước đều hoảng sợ. Quốc sư Thiên Tâm có nói: “Đây rõ ràng không phải con của Vương triều, nên giết!” Vì vậy Hoàng thượng Mộ Dung Tô hạ chỉ giết, nhưng mà bất luận người dùng tay giết, dùng đao chặt, dùng hỏa thiêu, lại chỉ hôn mê chứ không chết. Cuối cùng, đêm đó Huyết vương liền bị đưa ra khỏi hoàng cung, vào ở trong phủ đệ của Tuyết vương gia tiền triều không được sủng ái, ngay cả tên cũng không có. Một tháng sau, hạ nhân trong phủ phát hiện Tuyết vương này lại hút máu người, về sau trăng tròn mỗi tháng đều phải hút hết máu của một người! Bởi vậy cái tên Huyết vương cứ thế mà đến.”
*huyết nguyệt: mặt trăng máu
“Huyết vương phủ rất gần Cổ gia, có một lần ta đi dạo gần chỗ đó, không khéo đụng phải Huyết vương đang hút máu người. Hắn thật sự hút hết máu tươi của một người sống đó!”
“Mười năm trước ta cũng thấy qua một lần, không nghĩ tới Huyết vương lại nhìn thấy ta, áp lực đó khiến ta không thể nào nhúc nhích được. May mà có người xuất hiện, nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-dien-cua-vuong-gia-khat-mau/1582472/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.