‘’ Nè , Dương Thy Hương , cô
có nhanh không thì bảo’’
‘’Đồ lề mề , tôi không đợi cô
nữa đâu đấy!’’
Hắn vừa vặn tay ga , vừa ra
sức gọi nó , vẻ không còn kiên nhẫn thêm nữa.
‘’Một…hai…’’
‘’Không cần gọi đâu cậu chủ ‘’
Từ trong nhà , Nhã Hân một
tay dắt Hạo Minh , một tay xách chiếc túi nhỏ tiến tới trước mặt hắn , ả mỉm
cười , mặt đỏ hồng trước vẻ đẹp lạnh lùng của hắn.
‘’Cô bảo sao ‘’ – hắn điên
lên , đem sự tức giận vì chờ đợi nó trút hết lên Nhã Hân.
‘’Dạ cậu chủ , cô ta đi học
rồi ạ !’’
Vẫn ánh mắt ấy , ả ta thẹn
thùng , nhẹ nhàng thưa lại với hắn.
‘’ Hừ …’’- hắn chỉ biết hừ
lên một tiếng nhưng vẻ giận dữ đã hiện rõ trên khuôn mặt trắng hồng ( con trai gì mà da còn đẹp hơn cả con gái.)
‘’Cô biết tay tôi’’-nói rồi
hắn phóng xe đi.
‘’Ê , anh định làm gì chị
Hương thế hả !’’
Hạo Minh phản ứng ngay khi
nghe anh nó nhắc tới Thy Hương , nó cố hét thật to , nhưng hắn đã phóng đi xa ,
chỉ còn nghe tiếng gió vọng lại.
Còn Nhã Hân , ả bất giác
nhoẻn miệng cười kiêu ngạo , trong lòng vui mừng khôn kể khi thấy Hạo Thiên tức
giận với nó.
‘’Hứ!’’
‘’Con bé kia chết chắc rồi.’’
***
‘’Thy
Hương, cô muốn chết hả.’’
Hắn phóng xe đến trường rồi nhanh chóng vào lớp. Thấy Thy Hương ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-osin-cua-thieu-gia/2365621/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.