Chương
2:Ba mẹ ơi…Con sẽ thay đổi
Thấy
bà đang dọn hàng để về,nó vội vàng chạy đến giúp bà mà quên là mình cũng đang
ướt.Bà mừng rỡ vì nó đã trở về,cứ tưởng nó đi lạc đâu cơ chứ.Bỗng bà giật mình
vì thấy người nó ướt nhẹp.Bà lo lắng hỏi dồn nó:
‘’Cháu
vừa đi đâu về đấy,sao mà người ướt nhẹp thế kia…Nhanh mà về thay đồ đi cháu kẻo
cảm thì nguy…’’ Nó giật mình khi nghe bà
nói vậy rồi bất giác nhìn xuống người thì thấy áo quần nó ướt sũng.Không muốn
để bà lo lắng vì chuyện hồi nãy,nó giả vờ cười và nói với bà:
‘’À,
tại vì lúc nãy cháu không để ý,đi qua chỗ vòi phun nước nên bị tạt ướt bà ạ…cháu
xin lỗi vì đã phải làm bà phải lo lắng…”.Nghe nó cười và nói vậy,bà cũng bật
cười vì cô cháu gái hậu đậu của mình,chắc là do quá nghĩ rồi mà.Nhưng dù có bớt
lo hơn, bà cũng giục nó về nhanh mà thay áo…
Tối
hôm đó,nó không còn khóc nữa.Nằm ngủ,nó cứ nghĩ lại chuyện hồi sáng.Nó không
ngờ là mình có thể gặp được chàng trai đẹp đến như vậy .May mà có người đó đến
cứu không thì giờ nó đã đến phương trời nào rồi.Bất chợt,nó sờ tay mình và nhớ
lại cảm giác ấm áp từ bàn tay của chàng trai ấy.Cảm giác ấy,có lẽ nó sẽ không
bao giờ quên.Mỗi lần nghĩ đến,lòng nó dường như ấm lại và bớt đau hơn…Nó thầm
nghĩ không biết khi nào thì nó mới gặp lại con người ấy,vừa nghĩ nó vừa chìm
vào giấc ngủ say…
Sáng sớm hôm sau,nó choàng tỉnh dậy khi trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-osin-cua-thieu-gia/2365599/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.