Edit: bu cheems.
Ngón tay Chu Ngộ Xuyên run rấy vuốt ve khuôn mặt tuấn tú đầy vết cào đỏ của mình, cảm thấy dung nhan thời hoàng kim của mình đã bị hủy hoại, không còn mặt mũi nào để đi ra ngoài nữa.
Anh vô cùng đau đớn ôm ngực, quay người lại chỉ về hướng ghế sofa, dùng giọng điệu rất là thất vọng nói: "Tây Tây, ba yêu thương con như thế, cho con uống sữa để con có sức cào mặt ba sao? Đẹp trai ngời ngời như ba làm sao có thể mang cái mặt này đi tìm mẹ cho con chứ!"
Thời Khê từ trong khe tủ nhìn Chu Ngộ Xuyên đang nói chuyện với không khí, trong lòng vẫn còn chưa hết giận, hừ một tiếng.
Chu Ngộ Xuyên đi tới ghế sofa, nhìn xuống phía dưới gầm, giọng nói vô cùng nghiêm túc: "Tây Tây, đi ra đây!"
Thời Khê thực ra đang trốn ở khe tủ TV, hoàn toàn không quan tâm.
"Nếu không ra tối ba không mua cá khô cho con ăn nữa!"
Thời Khê nghĩ thầm: "Mi định đưa ta đi thăng thiên, còn chờ gì đến tối nữa..."
Chu Ngộ Xuyên vẫn tiếp tục dụ dỗ: "Ba muốn dẫn con đi một chỗ chơi rất vui, là phòng điều dưỡng ở căn cứ của ba đó, người bình thường không được hưởng thụ đãi ngộ dành cho thần tiên đó đâu, chỉ cần vào trong nằm là sẽ có cảm giác thăng thiên luôn, đến khi đi ra là tinh thần sảng khoái, biết đâu còn giúp con cao lên đấy!"
Thời Khê: "Ô!!!"
Cao lên! Cô có thể! Cô hoàn toàn có thể!!!
Cô nhảy tót một phát ra khỏi khe tủ TV, ngoan ngoãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-niu-cao-nho-trong-long-ban-tay/217108/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.