Anh không biết tại sao chuyện này lại xảy ra, chắc chắn không phải do anh nhu nhược hay sợ hãi gì, anh có thể hét lên ngay khi hắn chạm vào anh, nhưng anh đã không làm như vậy. Anh đã bỏ qua tất cả mà sa vào sai lầm đó. Tại sao anh lại có thể cho người khác tùy ý chà đạp thân thể anh? Là bởi vì anh yêu người đàn ông này? Anh chắc chắn sẽ không yêu hắn, anh chỉ mới tán gẫu với hắn vài lần, thậm chí còn không biết sở thích cơ bản của đối phương, làm sao có thể nói là yêu? Vậy thì tất cả những điều này là gì?
Nhan Du Minh suy nghĩ: Có lẽ anh đã nhìn ra tình cảm của Hạ Nghiên từ vẻ mặt của cô, anh biết Hạ Nghiên thích người đàn ông này. Anh vì không có được cô mà bất chấp tất cả lên giường với hắn. Anh chưa bao giờ nghĩ có một ngày mình lại có tư tưởng đáng khinh như vậy.Anh bị chính những suy nghĩ của mình làm cho bừng tỉnh, mở to mắt ra, anh đang trần truồng nằm trên giường của người đàn ông, người kia vẫn đang say giấc. Đầy vết xanh tím ở hông anh, may mà là mặc quần áo vào vẫn có thể che được.
"Quý Đông Lai, nhà văn Quý, anh đã dậy chưa? Em muốn vào." Ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa lớn, là Hạ Nghiên.
Anh luống cuống một hồi, phân vân không biết nên lay người kia dậy hay nhặt quần áo vương vãi trên mặt đất. Anh hoảng sợ muốn bước xuống giường, đang cân nhắc nên núp dưới gầm giường hay sau cửa sổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-nhu-thieu-dot/223977/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.