Editor: Minus Homiee
Ở nhà Hạ Nghiên.
“Còn giả chết.”
Người đàn ông trên giường bệnh vừa mở mắt ra, một bóng dáng mơ hồ xuất hiện trước mặt hắn.
“Thì ra là anh.” Sự mong đợi vụt tắt, giọng nói trở nên bơ phờ.
“Chứ cậu nghĩ là ai?” Cố Đông Lai đặt túi trong tay xuống, ngồi trước mặt hắn, nói: “Cậu tưởng là Triệu Phàm à. ”
“Này, tôi khát, anh rót cho tôi một tách trà đi.” Từ Triết Hàng thẹn quá hóa giận, sai Cố Đông Lai như người hầu.
“Trần Nhã Điệp đâu? Sao cô ấy không chăm sóc cậu? ”
“Mấy ngày nay cô ấy không ngủ, Hạ Nghiên bảo cô ấy về nhà rồi.”
“Xem ra tôi đến không đúng lúc, còn chọn thời gian không có người hầu hạ cậu.”
“Lát nữa Hạ Nghiên sẽ qua đây, cô ấy đang vào bếp lấy cơm.”
Cố Đông Lai cầm chiếc bình lên rót cho Từ Triết Hàng một ly nước, lại đi tới bên cạnh đưa cho hắn.
Cố Đông Lai hỏi: “Cơ thể cậu thế nào?”
Từ Triết Hàng đáp: “Như anh nói đó, còn chưa chết được. “Nói xong, hắn chắp hai tay ra sau gáy, vẻ mặt thản nhiên tự đắc.
“Chỉ là chán quá, chân bị buộc thạch cao không đi đâu được. Đằng kia có một cuốn sách ở đó, anh đọc nó cho tôi nghe đi. ”
Khi nghe Từ Triết Hàng nói như vậy, Cố Đông Lai chỉ thờ ơ.
“Này, đang nói chuyện với anh đó, sao lại ngẩn người vậy.”
“Không.” Người đàn ông trả lời.
“Sao anh lại không vui rồi? Lần trước tôi thấy anh rất vui vẻ đọc cho Nhan Chúc Minh nghe, còn tưởng rằng anh thích đọc cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-nhu-thieu-dot/1084240/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.