Trong lều.
"Cậu ngủ chưa? Từ Triết Hằng?"
"Chưa."
"Cậu đang làm gì đấy?"
"Đánh rắm." Thiếu niên trả lời cái này cũng không cảm thấy bẩn, cực kỳ tự nhiên. Hắn nói, "Dù sao thì cũng chán, cậu có muốn không? Tôi có thể giúp cậu."
"Không cần." Cậu nhanh chóng trả lời, không hiểu sao tim của cậu lại đập nhanh, không biết đang lo lắng điều gì.
"Cũng không phải là chưa từng giúp cậu làm qua. Sao, thấy xấu hổ? Thích hoa khôi bên cạnh rồi, liền không cần tôi giúp nữa? Cậu muốn để bàn tay nhỏ bé của cô ta chạm vào...".
"Đừng ăn nói dơ bẩn như vậy chứ..." Cậu hiếm khi bác bỏ Từ Triết Hằng.
Hắn chưa từng thấy thiếu niên như vậy bao giờ, lửa giận trong lòng bùng lên, xoay người đè thiếu niên ở dưới thân.
"Cậu làm gì đấy?"
Từ Triết Hằng trở tay một cái, một tay siết chặt hai tay cậu, tay còn lại cởi quần cậu ra.
"Cậu làm gì vậy..."Cậu hình như không cảm nhận được nguy hiểm, nhưng giọng điệu lại trở nên có chút sắc bén.
"Đừng la, giáo viên mà nghe thấy thì không hay đâu."
"Cậu đừng quậy, tránh ra cho tôi."
Thiếu niên nằm trên giường lộ ra bờ mông trắng nõn, quần tây bó bị kéo xuống đầu gối, thân trên cũng bị vén lên một góc quần áo, bàn tay đối phương luồn vào vuốt ve ngực cậu.
Hắn nhìn thấy cặp mông trần của cậu, liền hung bạo mà vỗ hai cái, ngay khi Triều Sở định gọi mẹ thì đối phương không chuẩn bị gì mà hôn lên mông cậu.
"Cậu......". Cậu thực sự không biết phải nói gì, cảm thấy Từ Triết Hằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-nhu-thieu-dot/1084237/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.