Nắng lên đầu ngõ, bụi hồng leo hứng mình khoe sắc. Có lẽ chúng khoan khoái khi đón thứ ánh sáng dịu ngọt kia. Hàng cây trước cổng lao xao theo chiều gió thổi, cảnh vật hững hờ với tâm trạng ai đó lúc này.
Ngạn Thư về nhà, cả đêm cô không chợp mắt. Nhờ người bạn cảnh sát can thiệp để tìm anh ấy, cô cảm giác bất lực vô cùng.
Trợ lý lại gọi, cô biết nhưng cô mệt mỏi khi nghĩ tới việc sẽ đến công ty mà không có anh. Một phút, rồi nửa tiếng trôi qua, Ngạn Thư đành nghe máy. Cô sửa soạn để vào chốn thương trường đó.
Công ty hôm nay trông khác lạ. Nhiều ánh mắt đổ dồn về phía cô. Bao chuyện thị phi từ trên trời rơi xuống, cô đang cố oằn mình chống đỡ.
Cánh cửa phòng họp mở ra, toàn thể ban quản trị ngồi sẵn. Họ dĩ nhiên chất vấn cô như từng làm với Mạn Kỳ. Tình hình hôm nay đâu đơn giản vậy. Vì cô không phải anh ấy, làm sao chống chế đám người luôn muốn lật đổ anh.
Nét căng thẳng ẩn hiện lên gương mặt hiền lành kia, Ngạn Thư lặng lẽ ngồi xuống gần ghế chủ tịch. Ánh nhìn đầy miệt thị, cô thừa hiểu. Chỉ là cô phải ngồi nơi đây thay cho chồng mình, sự miễn cưỡng đến nghẹt thở.
- Giám đốc Lý, mong cô cho chúng tôi câu trả lời về sự vắng mặt của tổng giám đốc. Chuyện hôm qua đã ảnh hưởng khá nhiều tới hình tượng công ty. Chúng tôi cần câu trả lời, không phải sự biện hộ!
Nhân vật khó ưa nhất công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-nhat-lung-troi/2545334/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.