Tay Kỷ Dao Quang cứng đờ trên đỉnh đầu Thường Du, tiến cũng không được mà lui cũng không thể. Thấy Thường Du từ trên giường ngồi dậy, phẫn nộ trừng mắt chính mình, cô vờ như không việc gì mà rụt tay. Trời đất chứng giám, cô chỉ muốn vuốt mày đang nhíu chặt của Thường Du, cũng không muốn làm chuyện khác. Thường Du sinh khí như vậy nhất định là nghĩ sai cho cô. Khó khăn cười ra vài tiếng, Kỷ Dao Quang còn chưa mở miệng đã nghe thấy Thường Du cố tình đè thấp tông giọng nói: "Ra ngoài!"
Này! Đây là phòng ngủ của hai người mà... Có điều hiện tại Kỷ Dao Quang không dám kích thích Thường Du, một câu biện giải cũng không dám nói, cô chỉ có thể xám xịt mà rời khỏi phòng đóng cửa lại. Thường Du ngủ rất nông, thời điểm Kỷ Dao Quang vào phòng nàng liền tỉnh, hô hấp ngừng lại để xem con bé này ngây ngốc làm gì, chờ đến khi nhìn thấy cô duỗi tay ra mới bật đèn. Khoảnh khắc ánh đèn trong phòng sáng lên, nàng nhìn thấy được tình cảm say đắm trong mắt Kỷ Dao Quang, không tha cùng giãy giụa. Nàng tin tưởng trong lòng Kỷ Dao Quang tình yêu vẫn còn tồn tại, tựa như bản thân nàng cũng không có biện pháp quên, sỡ dĩ lạnh nhạt chẳng qua là do nàng ngụy trang nhưng sự mệt mỏi là thật. Trên môi tràn ra tiếng thở dài gần như không thể nghe thấy, nàng tắt đèn, nụ cười bất đắc dĩ trên mặt nháy mắt bị bóng tối che đi, nàng cưỡng ép bản thân quên đi ánh mắt của Kỷ Dao Quang.
Cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-muon-cung-ta-ly-hon/190609/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.