Tâm Thường Du đau như bị ai đó nắm lấy. Kỷ Dao Quang là thiên chi kiêu nữ, cô không nên có tư thái hèn mọn như vậy, điều này trước khi nói chuyện với Kỷ Khai Dương, nàng chưa từng chú ý. Trong mối quan hệ này đến cùng là người nào sai nhất? Thường Du dùng sức chớp mắt, nén xuống tất cả chua xót. "Làm cho chị nhiều lần khắc khẩu không hiểu được, em tùy hứng ít nhiều là trách nhiệm của chị. Còn có, quan hệ của chúng ta đã dần trở nên không bình đẳng."
Kỷ Dao Quang đột nhiên luống cuống, cô nhìn Thường Du, có chút lo lắng.
Thường Du hít sâu một hơi: "Em đem bản thân hạ xuống quá thấp, lúc trước, em hỉ nộ vô thường còn quá mức kiêu ngạo."
Kỷ Dao Quang muốn rút cây kim giữa mình cùng Thường Du, đáng tiếc mỗi lần đều là máu chảy đầm đìa: "Không lẽ như vậy là sai sao?"
"Đúng vậy, là sai." Thường Du nhìn chằm chằm Kỷ Dao Quang, nhẫn tâm nói, "Em hiện tại tựa như fans trung thành của chị, em xem chị như thần mà cung phụng, không dám vượt quy củ. Em quá mức cẩn thận, sự cẩn thận này làm em quên mất tình cảnh ban đầu của mình. Kỷ Dao Quang, chị là gì của em?"
Kỷ Dao Quang dưới cái nhìn của nàng có chút chật vật, hoảng hốt, cô như bại tướng bị đánh tơi bời. Nhìn thần sắc dần lạnh của Thường Du, cô cắn môi, không trả lời câu hỏi của nàng, lấy hết can đảm hỏi ngược lại: "Em là gì của chị?" Đây là câu hỏi cô chưa bao giờ hỏi. Cô như hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-muon-cung-ta-ly-hon/1422271/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.