Lục Dư Thanh thích ăn, nhưng nàng không thích sự tinh xảo trong các yến hội, luôn phải có phẩm tướng ăn uống, mà nàng lại có chút cổ quái nho nhỏ. Bạn bè quen biết nàng đều biết, món ăn được đưa lên nàng nhất định phải là người gắp đầu tiên, nếu không sau đó sẽ không dùng. Đã từng có người đùa, nếu có người đem tất cả các món đều gắp trước khi Lục Dư Thanh gắp, nàng nhất định sẽ giận hơn nửa tháng không phản ứng với người đó.
Nhà hàng này nằm sâu trong ngõ nhỏ, được trang trí tao nhã lịch sự, tên "Xuân Nhật Yến", cửa hàng mặt tiền nho nhỏ lộ ra nét cổ xưa, yên lặng nằm trên đường cũng không xem là thu hút. Lá cờ theo gió đung đưa, có lẽ vì đã qua giờ cơm, lúc này quán chỉ có vài người. Đoàn người Thường Du theo nhân viên đi lên một thang lầu màu đỏ, dưới chân vang lên tiếng kẽo kẹt, rung rắc vô cùng, tựa như nếu không cẩn thận có thể rơi xuống. Trên lầu có vài bàn lớn, lúc này không một bóng người. Hai bên là ghế lô chỉnh tề, cửa gỗ khắc hoa, dùng màu sơn vàng viết tên.
Tầng một tương đối tối, nhưng tầng hai thì nhìn thoáng hơn. Phòng ở khu này hơi thấp, đứng ở lầu hai có thể thấy hết những ngôi nhà trệt ngói đen tường trắng. Thường Du ngồi lên ghế lô, cùng Lục Dư Thanh nói chuyện phiếm, còn Kỷ Dao Quang thì đánh giá xung quanh, cảm thấy thầm vui. Sợ rất khó gặp được loại cảm giác hợp tâm ý này, cũng không biết sắc thái thế nào. Nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-muon-cung-ta-ly-hon/1422269/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.