*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tán cây xanh um tươi tốt rọi xuống bóng râm, ánh nắng sặc sỡ len lỏi qua từng cành lá, có cơn gió khẽ ghé khiến vầng sáng nho nhỏ thoáng sinh động nhảy nhót, nhảy vào đáy mắt Hà Tử Vi.
Cây cổ thụ cao lớn này nằm ngay vị trí trung tâm của rừng tình nhân trường học, giờ phút này Hà Tử Vi đang đứng dưới tán cây. Thời mới lên đại học cậu đã từng tưởng tượng vô số lần về việc sau này sẽ dẫn người yêu đến rừng tình nhân làm chút chuyện phù hợp với địa danh, nhưng trong những giấc mơ đẹp đẽ ấy, chẳng có cái nào là ngồi chung một chỗ với Đường Chu, luyện tiếng Anh dưới gốc cây nhân duyên cả.
Thực ra cũng không phải là hoàn toàn vô căn cứ, vì suy cho cùng có rất ít người đến rừng tình nhân vào buổi trưa, không khí trong lành chứa hàm lượng oxi cao, chính là chỗ luyện speaking lý tưởng. Thành thật mà nói, lúc Đường Chu rủ cậu tới đây dạy phát âm tiếng Anh, Hà Tử Vi rất kinh ngạc. Nghe tiếng Anh hai lúa văng vẳng bên tai, cậu vẫn còn cảm giác mình đang ở trong một vở kịch hoang đường hết sức chân thực.
Nói là tiếng Anh hai lúa thì cũng hơi cường điệu hóa chút xíu, bởi lẽ Đường Chu chỉ phát âm chưa đủ chuẩn mà thôi, kỹ năng đọc hiểu cũng có tí trúc trắc, thế nhưng không hề pha trộn với giọng nói quê hương. Cơ mà so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-mong-den-gap/1329943/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.