Ôn Cẩn đã bắt đầu choáng váng, có vẻ tiếng ồn bên tai càng ngày càng xa. Vừa ăn tối cùng đoàn phim, mọi người lại muốn đi KTV, hại cô lại phải uống thêm chút rượu nữa.
Chà, quả nhiên là rượu, vị còn ngọt đến như vậy, nhưng cô lại cảm thấy bản thân say rồi?
Ôn Cẩn ngồi trong một góc của căn phòng, đầu càng ngày càng nặng. Cô định đứng lên, lại bị người ta ôm lấy, mùi hương xa lạ tràn ngập nơi chóp mũi, Ôn Cẩn trong lòng liền kháng cự, dùng sức đẩy mạnh vài cái.
Từ khi buổi liên hoan hôm nay bắt đầu, Dễ Xuyên đã chú ý tới nhà biên kịch nhỏ này. Tên này cũng coi như là một tay lão làng trong tình trường , gặp qua không ít phụ nữ, nhưng chưa từng gặp được người nào đẹp đến như vậy. Chỉ nhìn một cái, ánh mắt của hắn ta liền không có cách nào rời khỏi cô.
Dễ Xuyên cúi đầu, ánh đèn mờ hắt lên gương mặt của Ôn Cẩn, khiến cô thoạt nhìn phá lệ hấp dẫn. Hắn ta dìu Ôn Cẩn đi ra khỏi phòng.
Trong phòng cãi cọ ồn ào, không có nhiều người chú ý tới hai người bọn họ, cho dù có phát hiện được cũng không dám hé răng. Một người là nhà biên kịch mới nhỏ bé, một kẻ là tiền bối có thực lực, có danh tiếng trong giới, ai cũng biết người nào không thể chọc.
"Lá gan Dễ Xuyên cũng không nhỏ."
Phùng Thiến gương mặt đầy vẻ châm chọc, nhìn nghệ sĩ dưới trướng của cô ta.
"Vừa rồi ở trong bữa tiệc, đạo diễn Ngô đối xử với nhà biên kịch nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-luon-muon-ly-hon/1193721/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.