Trong và ngoài cửa, hai thế giới. Ba cặp mắt, người tới ta đi, bầu không khí gượng gạo kỳ quái, nhất thời không khí như đông cứng lại. 
Đường Hàn Thu ôm chặt Du Như Băng đang bị khống chế, vẻ mặt đầy ngưng trọng, nhìn hai người đàn ông quen thuộc ngoài cửa như thể đối mặt với đại địch. 
Cô cau mày, liếc nhìn Cầu Vân Lập, sau đó chuyển ánh mắt về phía Đường Thịnh Hòa, trong mắt lóe lên sao lạnh, giọng điệu lạnh lùng: "Sao cậu lại ở đây?" 
Tại sao hắn ta lại đi cùng Cầu Vân Lập? 
Có phải hắn ta lại muốn xúi giục cái gì không? 
Hắn ta vô giáo dục như vậy sao? 
Đường Thịnh Hòa đứng ở cửa, nhìn thấy cảnh chị hai nhà mình dễ như trở bàn tay lại bá đạo ôm người phụ nữ mà hắn tâm tâm niệm niệm vào lòng mình, ngạc nhiên đến mức quai hàm gần như muốn rụng rời. 
Sau đó hắn nhìn ánh mắt lạnh lùng của chị hai mang theo chút trách móc, theo tiềm thức lùi lại một bước, sau đó mới phản ứng được, định thần lại hỏi: "Sao hai người lại ở đây?" 
"Sao chị vẫn......" 
Còn ôm cô ấy! 
Cầu Vân Lập cũng rất ngạc nhiên, hắn cảm thấy cảnh tượng vừa rồi, vậy mà lại phảng phất có cảm giác vi diệu giữa Đường Hàn Thu và Du Như Băng là người yêu đang giận dỗi với nhau. 
Sau khi nảy sinh ý nghĩ này, Cầu Vân Lập cảm thấy mình có lẽ bị điên rồi -- gần đây mệt mỏi đến phát điên. 
Đường Hàn Thu nhìn bọn họ rồi lại nhìn người đang ở trong lòng, nghiến răng nghiến lợi, ném 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-vai-chinh/1017161/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.