Đường Thịnh Hòa không nghĩ đến, thật sự không nghĩ đến cô ấy sẽ đưa ra yêu cầu như vậy. 
Tôi muốn tán tỉnh em, em lại muốn được chị tôi tán tỉnh? Đây là chuyển biến thần kỳ gì vậy? 
Hắn bây giờ không nói nên lời như thể ăn phải ruồi, hai mắt đen trắng rõ ràng đầy nghi hoặc, hiển nhiên là không theo kịp nhịp điệu thần kỳ của Du Như Băng. 
Du Như Băng nhìn dáng vẻ không hồi thần được của hắn ta, suy nghĩ một chút, nói: "Không giúp được sao?" 
Đường Thịnh Hòa mở miệng: "Không giúp được." 
Tôi muốn tán tỉnh em, tôi còn giúp em tán tỉnh chị hai tôi, tôi là thiểu năng hả?! 
Du Như Băng ậm ừ một tiếng, săn sóc nói: "Vậy tôi thay đổi ước mơ nhé?" 
Đường Thịnh Hòa vui vẻ nói: "Được." 
Du Như Băng: "Tôi muốn làm anh rể anh." 
Đường Thịnh Hòa ngậm miệng: "......" 
Trong mắt Du Như Băng tràn đầy chờ mong, giọng điệu hưng phấn hỏi: "Thế nào? Cái này có thể giúp được không?" 
Đường Thịnh Hòa im lặng, hắn cảm thấy với chức năng ngôn ngữ và khả năng ứng phó trước mắt của mình thì hoàn toàn không đối phó được với tình huống hiện tại, hai giấc mơ của người phụ nữ này rõ ràng là làm khó hắn! 
Du Như Băng có thể tìm ra câu trả lời từ biểu hiện của hắn -- hắn không thể, hắn chỉ là một đứa em trai phế vật. 
Du Như Băng buông lỏng tay nói: "Aiz, này không thể kia cũng không thể, hạn chế lớn như vậy, anh dám nói muốn giúp tôi thực hiện ước mơ sao? Phiền anh hãy thử nghĩ lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-vai-chinh/1017157/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.