🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Du Như Băng vùi vào cổ Đường Hàn Thu, dưới sự vỗ về im lặng nhưng dịu dàng như mưa xuân của cô, ngoan ngoãn khóc một trận, tiếng khóc từ mạnh mẽ đến yếu dần, duy nhất không thay đổi chính là âm thanh bi thương hòa vào trong đó.

Cô ấy tự nhận không phải một người yếu ớt.

Nếu cô ấy yếu ớt, lúc trước sẽ không vứt bỏ thể diện tự tay xé xác cả nhà bà cô mập mạp.

Cô ấy tuyệt đối không phải là một người yếu ớt.

Nếu cô ấy yếu ớt, bây giờ cũng không đứng chỗ này vùi vào lòng ngực Đường Hàn Thu khóc, sớm đã đoàn tụ với lão Du trên trời.

Cô ấy hiếu thắng lại quật cường, cho nên cô ấy tồn tại, sống đến bây giờ.

Hơn mười năm nay cô ấy đã gần như không khóc, thứ nhất là vì cô ấy đã trưởng thành, học được cách che giấu vết thương lòng; thứ hai là vì không dám khóc, sợ hãi sẽ không còn cây kẹo que quen thuộc trong ký ức của mình.

Cho đến khi đi vào thế giới này, gặp được cha mẹ thân thể khỏe mạnh của nguyên chủ.

Vết thương trong lòng cô ấy bỗng nhiên bị vạch trần, mặc kệ cô ấy đã giấu đi bao nhiêu năm, miệng vết thương ấy vẫn máu chảy đầm đìa, dù chỉ bị nhẹ nhàng đâm một chút cũng rất đau, đau đến mức muốn khóc, muốn được người khác cầm kẹo dỗ dành.

Trước đây người đó sẽ là lão Du, bây giờ......

Là Đường Hàn Thu.

Du Như Băng hơi mở đôi mắt mê mang, chóp mũi hồng hào khẽ động đậy.

Cô ấy nhìn thấy mái tóc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-vai-chinh/1017124/chuong-36.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.