Du Như Băng gánh vác trọng trách kiếm tiền cho Đường Hàn Thu và tiền tăng ca cho nhân viên Hoa Diệu, chỉ dựa vào một động tác có thể đem nam chủ phú nhị đại Cầu Vân Lập này sắp xếp đâu vào đấy rõ ràng. 
Trên màn hình con số không ngừng về tăng lên, mỗi một giây một phút đều mang theo mùi tiền. 
Sau một lúc lâu, Cầu Vân Lập rốt cuộc phản ứng lại, ôn nhu không còn tồn tại nữa, có chút hoảng hốt nói: "Từ từ, tôi có......" 
Du Như Băng vừa nghe hắn nói lời này, dứt khoát lưu loát bấm dừng tính giờ, rất là bất mãn nói: "Có ý kiến thì nói nhanh lên, anh không biết thời gian là tiền tài sao?" 
Cầu Vân Lập: "......" 
Vậy còn không phải là tiền tài sao, có giá niêm yết rõ ràng! 
Du Như Băng vỗ tay: "Được, bớt việc, giải tán đi, về nhà ngủ thôi." 
Cầu Vân Lập giơ tay ngăn cản cô: "Từ từ! Ta không có ý kiến nữa!" 
Chú Lục nhìn không được nữa, nghi hoặc mở miệng gọi một tiếng: "Thiếu gia?" 
Loại quanh co lòng vòng này, rõ ràng rõ ràng là hành vi lừa tiền ngài còn cắn câu?! 
Cầu Vân Lập giơ tay ý bảo hắn không cần nói nữa: "Em ấy nếu thiếu tiền, tôi đương nhiên có thể giúp đỡ, hơn nữa chút tiền này không tính là gì." 
Lục thúc: "......" 
Ông sắp không hiểu được yêu đương của người trẻ tuổi bây giờ. 
Du Như Băng nghe rõ ràng mấy chữ "hơn nữa chút tiền này không tính là gì", ở trong lòng điên cuồng mắng hệ thống chó này: Đồ ngu ngốc này sao yên lặng vậy? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-vai-chinh/1017099/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.