Con rối không biết nghe lời. 
Du Như Băng nhìn cái ghi chú này lại một lần cảm thấy không khoẻ nhíu mày. 
Đây là của nguyên chủ ghi chú cho Đường Hàn Thu. 
Cô không rõ nguyên chủ đem Đường Hàn Thu ghi chú thành như vậy là xuất phát từ tâm thái gì, cũng suy đoán nguyên chủ chính là người ở sau màn thao túng Đường Hàn Thu như con rối, có thể là hệ thống đầu não nào đó chăng? 
Nhưng cô không tìm được đáp án, hệ thống không giải đáp hoang mang của cô, hoặc là nói cho cô "Đây không phải cái cô nên hỏi" hoặc là lựa chọn trầm mặc. Từ khi bị cô chọc cho tức giận, hệ thống đại đa số thời gian đều an tĩnh như gà, sẽ không tự tìm phiền phức. 
Cho nên cô chỉ có thể xác định nguyên chủ khẳng định không giống cốt truyện thuần lương như vậy, thế nào cũng là người xáo trộn trắng đen! Nếu nguyên chủ thật là người phía sau màn hạ độc thủ kia, vậy thì cô ta chính là người xáo trộn trắng đen không có đầu óc —— ai sẽ khống chế người khác đi khó xử chính mình a? 
Nhàn đến điên rồi sao! 
Muốn thay đổi ghi chú, chỉ là Du Như Băng trong chốc lát không biết đổi cái gì. Cô cho rằng viết ghi chú từ trước đến nay đều phải viết gần với tính cách của đối phương, cho nên cô tính toán tạm thời gác lại, chờ đối với Đường Hàn Thu có hiểu biết nhất định lại suy xét đổi thành cái gì. 
Cô nghe điện thoại, Đường Hàn Thu hỏi cô ở nơi nào, cô thành thật trả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-vai-chinh/1017091/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.