Sương Sương cúi thấp đầu, làm theo lời Lễ Thiên đi đổ nước dọn bàn.
Nhưng lúc nàng nhìn thấy khay thức ăn để trên bàn thì hơi sửng sốt, bởi vì có một đĩa đồ ăn không hề bị động tới, bên cạnh còn đặt một cốc nước.
Nàng liếc nhìn nam nhân nằm trên giường, người nọ nhắm hai mắt lại, không biết đã ngủ chưa.
Sương Sương l.i.ế.m môi, cuối cùng vẫn ăn đĩa đồ ăn đó, sau khi ăn xong, nàng dọn dẹp rồi mới lấy từ trong tủ ra một tấm thảm, trải xuống đất làm giường.
Từ trước tới giờ Sương Sương chưa từng làm những việc này, tuy trước đó đã cùng Ổ Tương Đình ngủ ở ngoài trời, nhưng mọi việc đều do Ổ Tương Đình làm.
Nàng trải hai lớp thảm xuống đất rồi mới miễn cưỡng nằm xuống, còn một tấm thảm, Sương Sương dùng để đắp lên người.
Nàng nằm cuộn tròn trên đất, không sao ngủ được.
Quá khó chịu, nàng muốn ngủ trên giường mềm mại chứ không phải là sàn nhà cứng lạnh như thế này.
Sương Sương nhắm chặt hai mắt, muốn ép mình đi ngủ, dù sao cũng không biết ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì.
***
Không biết qua bao lâu, Sương Sương bỗng nghe thấy một tiếng thét chói tai.
Là tiếng thét của một cô bé.
Sau đó là tiếng cười của nam nhân vang lên cùng với tiếng khóc của cô bé.
Âm thanh kia truyền thẳng vào trong tai Sương Sương.
Nàng không nhịn được mở mắt ra, âm thanh kia rõ ràng như vậy, chính là từ bên ngoài vọng vào.
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-tran-bao/3729770/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.