Năm đó trước mặt Sương Sương, Ổ Tương Đình giống như một con chó.
Sương Sương chà đạp trái tim của Ổ Tương Đình mà nào có thể ngờ rằng, sẽ có một ngày mình lưu lạc thành một hoa nương, biến thành nàng mới phải vẫy đuôi lấy lòng.
Sương Sương không dám quay đầu, nàng lại cố ý cầm thêm một hộp phấn tới, cười một tiếng với thiếu niên: "Ta thử một loại cuối cùng này thôi."
Thiếu niên tên là Hứa Tinh Hán, hắn và Ổ Tương Đình là biểu huynh đệ, mẫu thân của hắn và mẫu thân của Ổ Tương Đình là tỷ muội, lần này ra ngoài làm ăn, là do hắn năn nỉ mẫu thân của Ổ Tương Đình mới có được cơ hội.
Không hiểu sao Hứa Tinh Hán lại cười một tiếng, im lặng cúi người xuống.
Quả nhiên Sương Sương nói được làm được, thử xong hộp phấn trong tay liền quyết định mua mấy hộp.
Nàng sợ làm cho Ổ Tương Đình nhớ lại nên vội vàng đi ra khỏi cửa hàng phấn son, lúc này thời gian vừa đúng giữa trưa.
Ổ Tương Đình bao nguyên tầng hai của một quán rượu, trong đó Ổ Tương Đình và Sương Sương ngồi trong phòng bao.
Bởi vì gần biển, nên thức ăn trong quán đều là cá, đủ các loại cá, cá chưng, cá rán, cá xào, cá nấu, cá miếng, cháo cá, tất cả đều có liên quan tới cá.
Lúc Sương Sương thấy một bàn ăn toàn cá là cá được dọn lên thì ngẩn người, thật ra thì mấy ngày nay ở trên thuyền nàng đã ăn quá nhiều cá rồi, không ngờ là lên bờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-tran-bao/3729740/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.