🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đi vào đình viện ở giữa hồ, Giản Thanh véo lá bạch quả: "Em nói đi."



Lộc Ẩm Khê chống tay lên lan can, nhớ lại việc mình từng thức dậy lúc 5 giờ mỗi ngày để luyện lời kịch ở ven hồ, bèn cười cười, khoe khoang nói:"Đây là một trong những câu khẩu lệnh cổ điển nhất trên mạng, cũng là câu mà tôi hay mắc lỗi nhất khi nói vào mỗi buổi sáng——"Bà Lưu mua sữa sầu riêng của bà bán sữa. Bà bán sữa cho bà Lưu sữa sầu riêng. Bà Lưu nói sữa sầu riêng của bà bán sữa không ngon bằng sữa sầu riêng của bà Lưu.*"



(*Đây là cách đọc: liú nǎinai gěi niú nǎi nai mǎi liú lián niú nǎi, niú nǎi nai gěi liú nǎi nai ná liú lián niú nǎi, liú nǎi nai shuō niú nǎi nai de liú lián niú nǎi bù rú liǔ nǎi nai de liú lián niú nǎi......)



Nàng nói một hơi dài, phát âm rất rõ ràng, không vấp một chữ nào.



Giản Thanh chăm chú lắng nghe, sau khi nghe xong, cô dùng khuôn mặt vô biểu cảm của mình để vỗ tay cho nàng.



Lộc Ẩm Khê thở ra một hơi, nghỉ ngơi một lát liền nói: "Thu tiền, hai trăm."



Vẻ mặt của Giản Thanh dần buông lỏng: "Nếu tôi ôm em thì em chỉ tính giá một trăm, nhưng tại sao nghe một lần đọc khẩu lệnh lại tính giá hai trăm?"



Lộc Ẩm Khê nói: "Ôm là xuất phát từ hai phía, chị ôm tôi và tôi cũng ôm chị. Còn màn biểu diễn kia là một chiều, chỉ có tôi làm mà thôi."



Bị thuyết phục bởi lý do này, Giản

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-tam-chung-tuyet-sac/3515408/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.