Mùi hương của kem và matcha phảng phất nơi đầu mũi. Đây là loại bánh có vị matcha mà Lộc Ẩm Khê yêu thích, những đám mây được trang trí trên đó cũng rất tinh tế và mềm mại.
Tiếc là nàng đang ở trong đồn cảnh sát nên không có tâm trạng để thưởng thức, nàng muốn nhanh chóng ăn hết bánh kem vào bụng để tiệc sinh nhật này trôi qua nhanh chóng.
Giản Thanh lấy khăn giấy trên bàn ra, cẩn thận lau kem trên khóe môi nàng.
Nàng nâng cằm lên, nhìn Giản Thanh, ngoan ngoãn để cô lau giúp mình.
Đuôi mắt vẫn còn phiếm hồng, hàng mi dài ướt đẫm lệ, sau khi nghe cô nói 'em đừng khóc', nàng thật sự không rơi thêm một giọt nước mắt nào. Nàng luôn dùng ánh mắt trong veo và sáng ngời chằm chằm Giản Thanh, vì nàng sợ Giản Thanh sẽ biến mất.
Nữ cảnh sát bên cạnh trêu ghẹo:"Tình cảm giữa hai chị em cô thật tốt."
"Trên đời này, em cũng chỉ còn lại một mình chị ấy." Lộc Ẩm Khê nói.
Giản Thanh nghe xong liền nhìn vào giữa mày Lộc Ẩm Khê, không nói gì.
Cô cũng chỉ còn lại một mình nàng.
Mẹ cũng đã mất, kẻ thù không còn, niềm tin duy nhất cũng vừa lụi tàn.
Cô chẳng còn lại gì cả.
Chỉ có nàng vẫn ở lại bên cạnh cô.
Lộc Ẩm Khê nắm lấy tay Giản Thanh bước ra khỏi cục cảnh sát.
Cuối tháng, lá xanh hai bên đường đã ngả vàng.
Thời tiết ngày càng se lạnh.
Giản Thanh chỉ mặc một chiếc áo ngắn tay.
Cô đứng trước đồn cảnh sát, nheo mắt nhìn thế giới xa lạ này.
Cái nắng vào lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-de-tam-tuyet-sac/781674/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.