Tấm rèm chắn ánh sáng lại khiến căn phòng trở nên mờ ảo, tối tăm.
Lộc Ẩm Khê nằm ở trên giường nhưng không tài nào nhắm mắt lại được, nàng dùng ánh mắt khắc họa từng đường nét trên khuôn mặt Giản Thanh.
Giản Thanh nằm nghiêng bên cạnh nàng, an tĩnh ngủ say, giống như viên ngọc lạnh lẽo nằm yên trong tuyết.
Nhưng viên ngọc bích lạnh lẽo này lại được nàng nhặt lên, ôm vào lòng, nâng niu như bảo vật.
Nhưng nàng lại cảm thấy mình giống như một tên trộm cướp đi viên ngọc, nàng đã đánh cắp một thứ không thực sự thuộc về mình.
Có lẽ một ngày nào đó, khối ngọc bích này sẽ rời xa nàng, biến mất không còn dấu vết.
Nàng không thể nói với bất kỳ ai về cảm giác lo được lo mất này, chỉ có thể âm thầm tự giải quyết.
Lộc Ẩm Khê cúi đầu, trân trọng hôn lên ngón tay út của Giản Thanh.
Bây giờ là tháng 7, chỉ còn lại vỏn vẹn 5 tháng là tháng 8, tháng 9, tháng 10, tháng 11 và tháng 12. Dù cho tương lai có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa thì nàng vẫn sẽ luôn đồng hành cùng người phụ nữ này, không bao giờ rời bỏ cô. Nàng sẽ ở bên cô cho đến thời khắc cuối cùng của cuộc đời mình.
Thời gian ngủ trưa hợp lý nhất là trong 30 phút đổ lại. Vào phút thứ 25, Giản Thanh đã tỉnh dậy.
Bởi vì buổi sáng ngủ quá nhiều nên hiện tại Lộc Ẩm Khê không thể nào ngủ được, nàng chỉ có thể nhắm mắt nghỉ ngơi.
Sau khi Giản Thanh thay quần áo xong, cô cúi xuống hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-de-tam-tuyet-sac/781664/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.