Không cần nhiều lời, Giản Thanh ngay lập tức hiểu ra đây chỉ là hiểu lầm.
Lộc Ẩm Khê dời lọ hoa trở lại phòng khách, cầm lấy tấm thiệp trên bàn, đọc cho Giản Thanh nghe từng câu từng chữ với chất giọng chua lòm:"Nếu người còn giữ tấm thiệp này bên mình, tiện tay có thể lấy ra xem thì cũng coi như không phụ mảnh tình ý này của tôi rồi."
Nàng cố ý đọc với giọng điệu chua ngoa, đạo đức giả, tựa như đang đóng phim.
Giản Thanh nghe không quen, vươn tay ra nựng má Lộc Ẩm Khê.
Lộc Ẩm Khê bĩu môi, không nói gì nữa.
Giản Thanh cầm lấy vài tấm thiệp nhỏ lên rồi ném thẳng vào thùng rác.
Những đóa hoa hồng được ngâm trong dung dịch dinh dưỡng vẫn còn tươi rói.
Giản Thanh không vứt bỏ mà đóng gói rồi quyên góp cho tài sản công cộng ở tiểu khu.
Tiểu khu thường tổ chức các hoạt động dành cho người cao tuổi và trẻ con, họ có thể dùng những thứ này để trang trí.
Sau khi giải quyết xong những việc này, cô trở về nhà.
Lộc Ẩm Khê lắc lư trên chiếc ghế mây ngoài ban công, nhìn thấy Giản Thanh trở lại, nàng liền ngoảnh đầu sang một bên, không thèm để ý đến cô.
Giản Thanh bước tới, cúi người xuống, xoay đầu nàng lại rồi giải thích: "Tôi nghĩ đó là do em tặng."
Cô nghĩ đó là nàng, vì vậy cô mới giữ những tấm thiệp đó bên cạnh mình.
Cô nghĩ đó là nàng, cho nên mới chăm sóc tốt cho những bông hoa đó.
Cô có vẻ mặt nhàn nhạt, nhưng ánh mắt và giọng điệu giải thích đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-de-tam-tuyet-sac/781647/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.