Hoàng đế nghe xong liền không giữ được bình tĩnh. Ra hiệu cho Vệ Nhu dừng đấm bóp, mở mắt lắng nghe.
"Nói...là chuyện gì..."
"\-Hoàng thượng, người cũng biết hiện nay thế lực trong triều không ai có thể so với chiến vương. Hơn nữa lòng dân luôn ủng hộ và cảm phục chiến vương. Thần thấy chuyện này cũng là điềm tốt, nhưng về lâu về dài lại trở thành mối hoạ. Thần biết chiến vương luôn một mực trung thành, nhưng nếu có một ngày nào đó đột nhiên thay lòng. Thần e...đến lúc đó sẽ trở thành một mối hoạ lớn"
Hoàng đế nghe được những lời chia rẽ, kích bác của Trương Cẩn Càn tức giận đập mạnh tay xuống bàn. Quát lớn:
"Lý nào lại thế được...trẫm còn chưa đủ tốt với đệ ấy sao. Thúc phụ vậy người có cách gì ứng phó với đệ ấy"
"\-Bẩm Hoàng thượng...cách thì vi thần có. Nhưng sợ rằng chiến vương sẽ không thuận theo"
"Nói...là cách gì?"
Trương Cẩn Càn tiến về phía Hoàng đế. Thì thầm vào tai hắn kế sách mà ông ta đã dày công nghĩ ra.
Nghe xong Hoàng đế vô cùng thoả mãn, vui vẻ trông thấy.
"Tốt...ngày mai trẫm sẽ truyền đệ ấy tiến cung. Còn giờ thúc lui trước đi"
"\-Vậy...vi thần xin cáo lui"
Trước khi đi Trương Cẩn Càn không quên đánh mắt ra hiệu với Vệ Nhu.
Nhìn thấy thúc mình đã rời khỏi, hắn liền tiếp tục cuộc vui.
"Nhu nhi nàng lại đây...ha...ha...ha"
Giọng điệu lẳng lơ đáp trả Hoàng đế:
"Ai...da...Hoàng thượng người chậm chút..."
Cùng lúc đó tại tẩm cung của Hoàng hậu.
Dư Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-cua-bon-vuong-ta/2241533/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.