Trên phố:
Bảng cáo thị: "Hoàng thượng lâm bệnh nặng, cần tìm danh y trong nhân gian. Ai có thể chữa trị căn bệnh này của Hoàng thượng. Thưởng \(năm vạn lượng vàng\).
Người dân xúm lại, sau khi xem cáo thị:
\-"Chuyện gì vậy Hoàng thượng bệnh nặng sao?"
\-"Thì đó, chẳng phải trước người còn khoẻ mạnh. Còn đi săn hay sao?"
\-"Ha...cuối cùng thì tên Hoàng đế đó, cũng có ngày như hôm nay"
\(Nghe được lời nói phản nghịch nào đó, liền thu hút sự chú ý của người xung quanh.\) Hỏi:
\-"Vị huynh đài này, nói đúng lắm. Tên cẩu Hoàng đế này. Từ khi đăng cơ, không chăm việc nước, bỏ mặc dân đen. Bảo sao không bị quả báo là đúng rồi"
\(Đám dân, gió chiều nào xoay chiều ấy\)
\-"Đúng cẩu Hoàng đế đó chết là đúng. Nhưng treo thưởng, Năm vạn lượng vàng như vậy. Đâu danh y nào, không để tâm cho được"
Đột nhiên, một người đàn ông che mặt tiến về phía bảng cáo thị. Lập tức gỡ xuống, nói:
"Năm vạn lượng vàng này, của ta chắc rồi"
Hoàng cung, dưỡng tâm điện:
Thái hậu sốt ruột, thúc giục: "Thế nào rồi, ngươi có chữa được hay không?"
Vị danh y đầu tiên gỡ bảng cáo thị: "Thái...thái hậu, thảo dân phụ sự kì vọng của người rồi"
Nghe xong, Thái hậu liền trở nên vô cùng tức giận: "Cút, ngươi là lang băm vậy mà cũng đòi trị. Người đâu, lôi ra đánh trăm trượng cho ta"
Vị danh y kia, sợ hãi quỳ sụp xuống van xin: "Thái hậu tha tội, thái hậu tha tội"
Quan Ngự sử, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-cua-bon-vuong-ta/2241468/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.