Bát vương gia, ngay lập tức phát hiện thiếu đi sự có mặt của nàng. Chàng đưa mắt nhìn xung quanh. Chàng đã nhìn thấy nàng, chân tay chàng như rã rời. Khắp người lạnh toát, nhịp tim mỗi phút tăng cao, y như muốn phá lồng, để được thoát ra ngoài... không còn suy nghĩ được gì nhiều. Chàng lấy hết sức lao ngay về phía của nàng. Nàng dường như đã sức cùng, lực kiệt. Hai mắt lờ mờ, đầu hơi choáng, tay chân mệt mỏi. Chỉ một phút lơ là, nàng không may đã bị trúng một tên. Mũi tên cắm thẳng sâu vào cánh tay trái của nàng. Nàng như mất cân bằng, lập tức khụy gối. Mũi tên phía Trương Cẩn Càn không ngừng bắn. Ông ta quyết diệt nàng cho bằng được. Nàng kiệt sức, không muốn chống trả thêm nữa. Nàng quyết định nhắm mắt, mặc tên dù có bay đến nữa hay không...Viu...phập...phập...tiếng mũi tên dần dần cắm vào da thịt. Không chỉ một mà là rất nhiều. Nhưng lạ thay, nàng lại không cảm thấy đau. Nàng từ từ mở mắt. Ngay lập tức nàng ngỡ ngàng trước sự che chắn không ngờ...cơ thể to lớn ấy ôm chặt nàng. Cơ thể ấy to đến nỗi, có thể hứng lấy toàn bộ mũi tên. Nàng có thể nhìn ra được là rất đau, cơ thể ấy đang gồng mình run lên...
Giọng nói ân cần, y như khiển trách mà không nỡ:"Nàng không sao chứ, mạo hiểm như vậy liệu có đáng không"
Nàng đã khóc, giọt nước mắt lần đầu rơi vì hắn. Hắn không ai khác chính là Trương Trí Tài:"Ngươi sao lại ngốc như thế. Đã vào vai phản diện rồi...thì phải đóng sao cho tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-cua-bon-vuong-ta/2241447/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.