Đinh Nhất:"Vào cái giờ này á, giờ này thì còn gì để mua. Cô nương này thật là...à mà cha, cô nương ấy ra ngoài. Có mang theo gì không vậy?
Đinh quản gia nhanh nhảu quát:"Tất nhiên là mang theo ngân lượng rồi. Mắng ngươi ngốc ngươi còn không chịu thừa nhận"
Đinh Nhất nghiêng đầu suy ngẫm:"Lạ nhỉ...vậy thôi, con đi nói cho Bát vương gia biết"
Đinh quản gia nghe xong, vội vàng kéo tay cản hắn lại:"Ấy...ấy...nói cho ngài ấy biết làm gì. Người ta ra ngoài là có lý do cả"
Đinh Nhất quay lại, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc:"Nhưng cha...đây là căn dặn của Bát vương gia. Sao con dám cãi lệnh"
Đinh quản gia, thấy con trai mình nói cũng có phần đúng. Ông quyết định buông tay, để con mình đi:"Vậy à...vậy đi nói cho ngài ấy biết đi. Lỡ may nha đầu kia xảy ra chuyện gì thật, thì nguy"
Chàng đang mơ màng, ngủ trên chiếc giường vô cùng êm ái. Tiếng gọi cửa của Đinh Nhất làm chàng vỡ mộng, tỉnh giấc:"Có chuyện gì sao?"
Đinh Nhất:"À...chuyện đó...vừa rồi Triệu cô nương có ra ngoài. Nhưng chắc là đi dạo, trên người không mang thứ gì quý giá"
Chàng ngồi dậy, tay chỉnh lại y phục, trong lòng sinh nghi:"Nàng ấy có nói là đi đâu không?"
Đinh Nhất nghiêng đầu suy nghĩ: "Hình như là... không có nói!"
Chàng bắt đầu nhớ lại ngày hôm nay, nàng vô cùng kì lạ. Hành sử không giống trước, nói những lời như như từ biệt, dặn dò. Thấy bất an chàng vội khoác áo, chạy đi tìm tìm nàng. Nhưng nàng đã tới điểm hẹn lúc nào không hay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-cua-bon-vuong-ta/2241440/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.