"Vương phi, nàng có chắc không?" – Uông Hữu Đình nghe nàng nói liền quay sang nhíu chặt mày, nửa câu sau giọng điệu lại trở nên nhỏ hơn có vẻ chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe thấy – "Như vậy rất nguy hiểm!"
"Vương gia cứ để thần thiếp thử!" – Triệu Hàm Ninh nhướng mày ngạc nhiên trước thái độ của Uông Hữu Đình, nhưng nhanh chóng lấy lại sự ôn hòa bình thường cười nhẹ nhàng đáp.
"Tốt vậy ta sẽ lấy ngựa của chính mình mà thi đấu!" – Sally nhanh chóng lên tiếng, ra hiệu cho người hầu dẫn con ngựa của nàng vào. Đó là con ngựa màu trắng muốt vô cùng xinh đẹp, lông buồm mướt dài, đôi chân dũng mãnh đạp trên mặt đất, ánh mắt vô cùng tinh anh quan sát xung quanh. Người nào nhìn qua cũng có thể biết được đây là một con ngựa tốt, cực tốt và được chăm sóc rất kỹ càng.
"Một con ngựa rất xinh đẹp!" – Triệu Hàm Ninh nhìn thấy con ngựa liền gật gù tán thưởng.
"Nó không chỉ đẹp, một lát cô hít bụi của nó mới biết nó lợi hại như thế nào!" – Sally tỏ ra kiêu ngạo vô cùng nói.
"Dẫn Mã Quy Ô vào đây!" – Uông Hữu Đình nhìn con ngựa của đôi thủ trong lòng không khỏi ca thán.
Con Mã Quy Ô giống với tên của nó, là con ngựa đực màu đen tuyền, bóng mượt cũng vô cùng dùng mãnh, tất cả mọi người ở đây không ai xa lạ với nó, nó chính là con ngựa yêu quý của Uông Hữu Đình, hôm nay y cố ý mang ra cho Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-ai/3040755/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.