"Trắc phi người tin nô tỳ Vương gia chắc chắn chỉ quan tâm một mình người! Người có nhớ trước đây Vương phi té đập đầu sinh tử nhưng Vương gia chưa từng ngó ngàng đến nàng ta! Người đừng tức giận mà hại thân thể!" – Tú Ngọc lại nhìn Trầm trắc phi mà dỗ dành, nàng là a hoàn từ nhỏ đã chăm sóc Trầm trắc phi.
Đại phu cũng nhanh chóng đến theo sau Uông Hữu Đình cùng những vị di nương cũng nhanh chóng kéo đến hỏi thăm nàng.
"Vương gia!" – Trầm trắc phi nằm trên giường vừa thấy Uông Hữu Đình liền muốn ngồi dậy nhưng cố gắng để y thấy mình cực mệt mỏi khó nhọc.
"Trắc phi, không cần đa lễ! Sao ban nãy còn khỏe mạnh đột nhiên lại bị choáng!" – Uông Hữu Đình nhanh chóng đến bên dịu dàng đỡ nàng lên, nhíu mày nhìn đại phu.
"Dạ bẩm Vương gia do Trắc phi suy nhược cơ thể nên thỉnh thoảng sẽ choáng váng như vậy! Còn vết thương không quá sâu nên nhỉ cần thoa thuốc vài hôm sẽ lành lại!" – Đại phu nhanh chóng bẩm báo.
"Có để lại sẹo không?" – Uông Hữu Đình nhàn nhạt hỏi. Trầm trắc phi nghe y hỏi như vậy, trong lòng vô cùng cảm động, y thật sự có quan tâm nàng rất nhiều đến việc sợ thân phận nữ nhi như nàng nếu để lại sẹo sẽ không tốt. Trong lòng tự khắc cảm thấy vô cùng ngọt ngào.
"Dạ bẩm vết thương không sâu nên sẽ không để lại sẹo!"
"Được ngươi lui đi!" – Uông Hữu Đình gật đầu nói.
"Vương gia khiến người lo lắng thiếp thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-la-ai/3040728/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.