Lúc Triệu Tử Thiêm và Lương Đông trở về đã là bốn giờ chiều, vừa hay đúng lúc ba Triệu đang vào bếp, Triệu Tử Thiêm nhanh chóng đưa túi thịt dê cho ba Triệu nói:
“Ba à, có thịt dê ăn”
Ba Triệu nhìn ba bốn túi lớn nhỏ trên bàn cũng bất ngờ:
“Ở đâu ra nhiều thịt dê thế này?”
Triệu Tử Thiêm cười cười đáp:
“Là được tặng”
Ba Triệu đưa tay mở từng túi ra xem một:
“Còn thái sẵn ra rồi”
Triệu Tử Thiêm gật đầu:
“Đúng vậy, ba làm món bánh chẻo nhân thịt dê đi”
Ba Triệu đồng ý:
“Cũng được!”
Nói rồi Triệu Tử Thiêm và Lương Đông cùng nhau bước lên lầu. Sáng mai Lương Đông sẽ phải lên máy bay quay trở về Bắc Kinh, Triệu Tử Thiêm chỉ vừa nghĩ đến thôi là lại không nỡ rời xa hắn. Lương Đông cởi áo khoác ngoài định treo lên mắc áo, phía sau lưng liền bị một vòng tay ôm chặt lấy eo mình, tiếp sau đó cái đầu nhỏ của người nào đó liền tựa sát trên lưng hắn cọ cọ.
“Ngày mai 29 rồi sao?” Triệu Tử Thiêm nhỏ giọng làm nũng.
Lương Đông đứng ở một chỗ vuốt nhẹ bàn tay của Triệu Tử Thiêm đang đặt ở trước bụng mình:
“Bảo bối, có phải là không nỡ để anh đi rồi hay không?”
Triệu Tử Thiêm không nói một lời, chỉ chậm rãi vòng lên phía trước dúc vào trong lòng ngực Lương Đông. Lương Đông thuận thế ôm lấy Triệu Tử Thiêm vào lòng lên tiếng hỏi:
“Làm sao đột nhiên lại quấn người như vậy đây?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-han-gap-mua-rao/2470241/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.