Vài ngày sau Lương Đông từ Thượng Hải trở về, Triệu Tử Thiêm cũng trong ngày hôm đó từ Bắc Kinh bay đi. Lương Đông vốn là muốn về sớm một chút để gặp mặt sóc nhỏ nhà mình, nhưng mà tới khi lái xe đến nhà Triệu Tử Thiêm thì ai đó đã đi rồi.
Lương Đông có chìa khóa nhà của Triệu Tử Thiêm, hắn thản nhiên từ bên ngoài bước vào đi đến ghế sô pha mệt mỏi ngồi xuống đó. Đầu tựa vào thành ghế sô pha, ánh mắt vô định nhìn lên trần nhà sơn màu trắng, Lương Đông có nhà riêng thậm chí ngôi nhà đó còn lớn hơn căn hộ đi thuê này của Triệu Tử Thiêm, tiện nghi cũng đầy đủ hơn, nhưng mà không hiểu vì sao hắn mỗi lần từ thành phố khác trở về, nơi đầu tiên hắn đến lại chính là ngôi nhà này.
Lương Đông bây giờ có một thói quen, mỗi lần đi đâu đó nhất định phải mua đồ cho Triệu Tử Thiêm, cho dù chỉ là một chiếc áo bình thường, thậm chí là bánh kẹo ở vùng đó ở đây cũng có nhưng hắn vẫn nhất định phải mua từ đó cầm trở về. Hắn thích nhìn thấy bộ dạng phấn khích của Triệu Tử Thiêm khi được nhận quà từ hắn. Dần dần việc này đã trở thành thói quen, không mua nhất định là không được.
Lương Đông đi vòng quanh nhà một hồi, nhà cửa vô cùng gọn gàng sạch sẽ, hắn còn nhớ lúc ở ký túc xá Triệu Tử Thiêm bởi vì phòng quá bừa bộn, đêm rồi vẫn cứng đầu mở đèn lên quét dọn một lượt rồi mới chịu đi ngủ. Lương Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-han-gap-mua-rao/2470215/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.