Sau khi ăn uống no say, Triệu Tử Thiêm liền chép miệng nằm vật xuống ghế sô pha tỏ vẻ mệt mỏi lắm. Lương Đông ngồi bên cạnh bĩu môi nhưng không dám làm ra hành động gì gọi là khó chịu, chỉ biết ngồi trên ghế nói lời nịnh nọt:
“Đại Thiêm, không biết lọ gel bôi trơn kia dùng thế nào nhỉ?”
Triệu Tử Thiêm nằm ở trên ghế, trước bụng đặt A Man, một tay vắt qua đầu làm gối, nghe Lương Đông hỏi vậy không cần suy nghĩ nhiều cũng biết con lừa kia rốt cuộc có ý gì. Nhưng mà Triệu Tử Thiêm một chút tức giận cũng không có, chỉ bình thản nói ra một câu đủ làm cho ai kia nghẹn khuất:
“Không phải dùng bôi lên mặt anh sao?”
Lương Đông nghe vậy liền đen mặt, có điều vẫn chọn cách nhẫn nhịn để đạt được mục đích trước mắt, cố gắng nở nụ cười lấy lòng Triệu Tử Thiêm:
“Em nói xem cái đó nên bôi ở chỗ nào mới đúng?”
Triệu Tử Thiêm một tay vuốt ve A Man trên bụng mình, một tay đưa lên che miệng ngáp một cái nhàn nhã nói:
“Anh đến nghĩ cũng đừng có nghĩ đến!”
Lương Đông mặt dày không biết xấu hổ, ở bên cạnh hỏi:
“Em biết anh đang nghĩ cái gì sao?”
Triệu Tử Thiêm ngồi dậy, thở dài nhìn Lương Đông cuối cùng nói ra một câu:
“Nghe nói… rất đau!”
Lương Đông nhảy sang ghế bên cạnh ngồi cùng Triệu Tử Thiêm:
“Làm sao em biết là đau?”
Triệu Tử Thiêm nghiêm túc nói:
“Trong tiểu thuyết nói rất đau!”
Lương Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-han-gap-mua-rao/2470148/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.