Lương Đông đóng cửa phòng tắm, quay lại vừa lúc nhìn thấy Triệu Tử Thiêm định cúi xuống mặc quần. Lương Đông có thể để vuột mất cơ hội tốt này sao, hắn nhanh chóng đi về phía Triệu Tử Thiêm kéo cả người cậu đứng thẳng dậy. Triệu Tử Thiêm tay mới chỉ vừa chạm vào quần mà thôi, còn chưa kịp kéo lên cao đã bị ai đó đẩy mạnh vào góc tường.
Triệu Tử Thiêm nhăn nhó, bực mình đẩy Lương Đông cách xa mình một chút:
“Lý Vĩ nói người trường B đến tìm chúng ta đây!”
Ý cười tràn ngập trong đáy mắt Lương Đông, hắn rất thích cái bộ dạng lo lắng đứng ngồi không yên này của sóc nhỏ nhà mình, bởi vì mọi sự gấp gáp này đều là vì hắn mà biểu hiện. Điều này còn không phải hắn đối với Triệu Tử Thiêm có một vị trí rất quan trọng hay sao.
“Ừ!” Lương Đông bình thản khẽ gật đầu.
Trái ngược với thái độ thờ ơ của người trước mặt, Triệu Tử Thiêm lại có vẻ lo lắng lắm:
“Anh nói xem họ đến làm cái gì, chắc không phải là…”
Còn chưa đợi Triệu Tử Thiêm nói hết câu, Lương Đông đã nhanh chóng đưa đầu ngón tay lên miết nhẹ đôi môi đang chuyển động liên hồi của ai kia. Triệu Tử Thiêm có một điểm rất đáng yêu, đó chính là mỗi khi nói nhiều một chút, đôi môi sẽ không tự giác mà chu lên phía trước. Lương Đông lần nào nhìn thấy cảnh này cũng thật sự không nhịn được muốn chạm vào đó.
Môi của Triệu Tử Thiêm rất mềm, rất ẩm ướt, mỏng manh…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-han-gap-mua-rao/2470133/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.