Bởi vì ngày hôm nay Lương Đông và Triệu Tử Thiêm học chung một lớp thế cho nên hai người họ lại cùng sánh vai đi trên đường. Cả một đường đi, Triệu Tử Thiêm không nói một lời nào với Lương Đông, Lương Đông mới sáng sớm đã bị ghét bỏ thì cố gắng đi ở bên cạnh Triệu Tử Thiêm dỗ dành:
“Sao không nói chuyện?”
Phía bên kia càng bước càng nhanh.
Lương Đông cười khổ chạy lên phía trước:
“Lần sau sẽ không để lại dấu vết”
Triệu Tử Thiêm dừng lại, hít một hơi thật sâu rồi mới lạnh giọng nói:
“Đừng có mơ, sẽ không bao giờ có lần sau nữa!”
Lương Đông cười cười:
“Hôm qua em còn nói sẽ sớm được ăn thịt sóc cơ mà”
Triệu Tử Thiêm vốn dĩ đã cố gắng khắc chế sự tức giận trong lòng, lúc này kẻ bên cạnh cậu lại ngu ngốc muốn moi ra, thế cho nên Triệu Tử Thiêm liền đưa tay tát mạnh vào má Lương Đông rồi hét lớn:
“Không ai nói thế cả”
Lương Đông xoa xoa bên má của mình một chút, từ khi quen biết Triệu Tử Thiêm hiệu suất ăn vả một ngày của hắn càng ngày càng tăng lên. Mới đầu sóc nhỏ nhà hắn chỉ tát nhẹ, càng về sau lực đạo càng tăng lên theo cấp số nhân rồi.
Triệu Tử Thiêm bước vào lớp thấy Phó Tiểu Hinh đã ngồi ở bên trong, lúc đi ngang qua đó Triệu Tử Thiêm còn làm như chưa có chuyện gì xảy ra khẽ gật đầu cười nhẹ với Phó Tiểu Hinh. Phó Tiểu Hinh tuy rằng có điểm ngượng ngùng nhưng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-han-gap-mua-rao/2470111/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.