Triệu Tử Thiêm và Lương Đông mỗi người ngồi trên một chiếc giường đối diện nhau. Ngồi một lúc, Lương Đông mới khẽ cười mở miệng:
“Em hỏi anh đi!”
Giữa Lương Đông và Triệu Tử Thiêm luôn có một sợi dây liên kết đặc biệt, bao nhiêu ngày không gặp chỉ cần một ánh mắt thôi là đối phương sẽ hiểu. Giống như bây giờ vậy, khi nghe Lương Đông nói, Triệu Tử Thiêm liền thở dài:
“Mấy ngày nay anh đi đâu vậy?”
Lương Đông vẫn cứ duy trì nụ cười nhẹ, ánh mắt giống như là đang khen ngợi Triệu Tử Thiêm:
“Nói cho em biết hôm nay tâm trạng của anh không tốt”
“Tâm trạng anh không tốt sao?” Triệu Tử Thiêm hỏi.
Lương Đông gật đầu, lại im lặng đợi Triệu Tử Thiêm hỏi hắn tại sao lại như vậy. Triệu Tử Thiêm hiểu ý, nhìn Lương Đông khẽ mỉm cười:
“Nói cho em nghe được không?”
Lương Đông lắc đầu:
“Anh không nói cho em nghe!”
Nói rồi, hai người liền rơi vào trầm mặc. Không biết qua bao lâu, Lương Đông mới chậm rãi mở miệng:
“Mấy ngay hôm nay, ba anh đến tìm anh, nói rằng… mà thôi!” Mấy ngay hôm nay, Lương Đông quả thực là vướng vào rất nhiều chuyện, từ chuyện của Triệu Tử Thiêm rồi đến chuyện của ba mình. Khi mà hắn không biết nên làm như thế nào, thì đột nhiên trong đầu hắn lại xuất hiện hình ảnh của Triệu Tử Thiêm. Thế cho nên hôm nay hắn mới trở về ký túc xá, phòng hắn bước chân vào đầu tiên không phải là phòng của bản thân, mà lại là phòng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-han-gap-mua-rao/2470060/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.