“Lương Đông, cậu mở quán không nói cho anh em biết, hôm nay cậu phải cạn ly này!”. Lý Vĩ ngồi trên ghế, rót một cốc bia đầy đưa đến trước mặt Lương Đông.
Nói về tửu lượng, Lương Đông coi như cũng không kém. Nhìn thấy cốc bia trước mặt kia, hắn cũng vui vẻ nhận lấy uống cạn.
Khương Chí Phong rót cho Lương Đông một cốc bia khác:
“Đông ca, cốc này là chúc mừng anh, nhà doanh nhân trẻ!”
Lương Đông nghe một câu nhà doanh nhân trẻ kia của Khương Chí Phong, trong lòng liền cảm thấy vui sướng. Vì thế cũng rất hào hứng mà uống cạn.
Hai cốc bia đầy, vẫn không thể làm gì được hắn. Mọi người tiếp tục ngồi xuống ăn uống.
Đột nhiên Ngô Lỗi nói:
“Uống bia không được, phải uống rượu mới được!”
Ngô Lâm bên cạnh cũng phụ họa:
“Đúng đúng! Phải uống rượu!”
Tạ Phi Tốn gật đầu, quay sang hỏi Lương Đông:
“Quán có rượu hay không?”
Hôm nay là ngày vui, cho nên Lương Đông cũng không suy nghĩ nhiều mà trả lời:
“Có, để tôi đi lấy!”
Lương Đông bước vào bên trong cầm ra hai chai rượu trong tủ thủy tinh. Triệu Tử Thiêm vốn là người có tửu lượng kém nhất trong hội, cho nên về rượu gì đó cậu căn bản không có hiểu biết nhiều cho lắm. Nhưng lúc quay sang nhìn qua chai rượu bên trái Lương Đông cầm, trong đầu liền hiện ra hình ảnh lần đó khi cậu đến nhầm quán bar kia.
Thân chai rất cao, nắp chai làm bằng thép chịu nhiệt, thứ nước bên trong có màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-han-gap-mua-rao/2470043/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.