Sáng ngày hôm sau, khi Triệu Tử Thiêm tỉnh dậy, đã không thấy Lương Đông ở bên cạnh. Nhìn đồng hồ, mới tá hỏa phát hiện ra đã gần mười giờ trưa.
Triệu Tử Thiêm mau chóng bật dậy, lúc này nghe thấy được tiếng nước chảy từ trong phòng tắm truyền đến. Sau một lát Lương Đông bước ra, đầu tóc bù xù, quần áo xộc xệch. Trên chân còn đi dép chiếc nọ chiếc kia.
Thì ra, hắn cũng vừa mới dậy!
Lương Đông nhìn thấy Triệu Tử Thiêm đang ngồi trên giường, liền cười nói:
“Dậy sớm vậy?”
Triệu Tử Thiêm không nói gì, chỉ gật đầu, sau đó đứng dậy gấp lại chăn rồi đi vào phòng tắm.
Lương Đông đứng ở ngoài, bắt đầu chải tóc. Thì Triệu Tử Thiêm ở trong phòng tắm nói ra:
“Lương Đông, tôi dùng kem đánh răng của cậu nhé!”
“Ừ!”
Triệu Tử Thiêm có một thói quen, sau khi dùng đồ của người khác xong mới hỏi. Giống như là hôm qua, khi Triệu Tử Thiêm đi tắm, cậu vừa xịt một lượng sữa tắm vừa đủ ra tay, mới quay sang hỏi Lương Đông. Hay là như hiện tại, cũng như vậy, Triệu Tử Thiêm đã chuẩn bị đưa kem đánh răng lên miệng, lúc này mới nhơ ra là nên hỏi người ta một tiếng.
Nhưng mà, thói quen khi dùng đồ của người khác xong mới hỏi của Triệu Tử Thiêm, chỉ áp dụng với một số người, một số người mà cậu chắc chắn biết người đó sẽ đồng ý, ví như Lương Đông chẳng hạn.
Lúc Triệu Tử Thiêm đánh răng rửa mặt xong, bước ra bên ngoài, đã không thấy Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-han-gap-mua-rao/2470015/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.