Lương Đông đứng bên ngoài khoảng ba mươi phút, lúc đi vào mọi chuyện đã được giải quyết. Hai khoa thống nhất chọn vở hồ thiên nga. Lý Vĩ đóng hoàng tử Siegfried, Dư Thi Thi đóng Odette, Ngụy Phương đóng phù thủy Von Rothbart, Tưởng Đồng Đồng đóng Odile con gái của phù thủy. Còn Lương Đông lúc đầu định cho đóng vai bạn thân Benno của hoàng tử, nhưng sau này mọi người thấy vai diễn đó cũng không cần thiết cho nên loại bỏ. Vì thế hắn ta trở thành người dẫn truyện Người dẫn truyện chỉ cần đứng bên trong khán đài cầm giấy đọc, không cần phải tham ra diễn xuất, không cần học thuộc lời thoại, Lương Đông thấy ở đây cũng không còn chuyện gì, cho nên đi về trước. Lúc Lương Đông bước xuống cầu thang, liền có một nam sinh chạy đến hỏi cậu: “Cậu thích nhảy Street dance sao?” Lương Đông quay sang đánh giá nam sinh này một lượt, người này chỉ cao đến tai hắn. Hiện tại đang đứng bên cạnh, ngước mắt lên nhìn hắn. Ánh mắt của cậu ta vừa tròn vừa to, lúc chớp mắt có loại cảm giác bling bling như trong phim hoạt hình vậy, đường nét trên gương mặt rất cân xứng. Có rất nhiều sự khác biệt giữa cậu ta và Lương Đông. Nam sinh này có mắt hai mí mở to chớp động. Lương Đông là kiểu mắt một mí hẹp dài. Nam sinh này tuy cao hơn mét tám, nhưng so với Lương Đông cậu ta vẫn rất lùn. Nam sinh này nhìn rất đen, màu da lúa mạch khỏe khoắn, còn Lương Đông hắn lại rất trắng. Da của hắn thuộc loại không bắt nắng. Sau này Lương Đông mới biết, da của Triệu Tử Thiêm rất được ánh mặt trời yêu thương, chỉ cần đi ra ngoài trời nắng một chút, liền bị bắt nắng ngay. Nam sinh này là người lúc trước tham gia cuộc thi tuyển chọn MC___ Triệu Tử Thiêm, là người mà Lương Đông chỉ cần liếc nhìn qua một cái, liền bị cậu ta thu hút. “Thích chứ!” Lương Đông rất có cảm tình với cậu nam sinh này, vì thế rất vui vẻ mà trả lời Triệu Tử Thiêm nghe thấy câu trả lời này của hắn, có vẻ rất vui, ánh mắt lóe lên tia sung sướng, như kiểu tìm ra được người bạn tri kỷ có chung sở thích với mình vậy: “Cậu nhảy không?” Lương Đông không suy nghĩ nhiều, cứ thể mà trả lời quyết đoán “Nhảy” Lương Đông và Triệu Tử Thiêm cứ như vậy mà quen nhau. ___ Triệu Tử Thiêm không phải người ở thành phố này, cậu ta ở tỉnh B, chẳng trách da lại đen như vậy. Lương Đông nhỏ hơn Triệu Tử Thiên một tuổi, nhưng hắn ta lại không gọi đối phương là anh. Bởi vì hắn thấy gương mặt của Triệu Tử Thiêm nhìn còn trẻ con hơn hắn, hơn nữa người này còn thấp hơn hắn. Vì thế Lương Đông vẫn gọi Triệu Tử Thiêm bằng cậu xưng tôi. Còn Triệu Tử Thiêm có lẽ cũng không quá quan tâm nhiều đến vấn đề xưng hô này, vì thế cũng vui vẻ mà gọi cậu tôi như hắn. ___ Ba ngày sau Lý Vĩ không hiểu tại sao lại bị một đám người xông vào tận ký túc xá đánh cho một trận. Sau này hỏi ra mới biết, mấy người này được một nam sinh trường A thuê đến đánh ghen, nhưng đám người kia lại nghe nhầm Lý Vũ thành Lý Vĩ, vì thế mới xảy ra tai nạn đáng tiếc như vậy. Lý Vĩ đáng thương chỉ được người ta bồi thường vài đồng, đủ mua tiền thuốc bôi bình thường. Khiến cho cậu ta không thể tham gia diễn kịch, bởi vì mặt mũi bị đánh cho bầm dập biến dạng. Thế là ước mơ trở thành hoàng tử của hoa khôi Dư Thi Thi trong trường cứ như thế mà tiêu tan. Hoàng tử Siegfried liền do Lương Đông diễn, còn vai dẫn truyện lại đổi thành Lý Vĩ. Người vui mừng nhất khi nghe được tin tức này là Tưởng Đồng Đồng. Tuy rằng lần này cô ta không được đóng vai công chúa Odette, nhưng vẫn được đóng vai con gái Odile của phù thủy Von Rothbart. Trong phân đoạn có một cảnh khi hoàng tử Siegfried nhảy với sáu vị công chúa, và tưởng nhầm Odile là Odette. Dù sao khi đó Tưởng Đồng Đồng cũng được nhảy với Lương Đông. Trong đầu cô ta lại không ngừng hồi tưởng đến cảnh này. Càng nghĩ lại càng cảm thấy phấn khích. Ngay cả ban đêm khi ngủ cũng mơ thấy giấc mộng này, cười sặc sụa trong đêm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]